Vợ Trước Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - (Chương 373) - Tác giả Hàn Trinh Trinh Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN.
Bị người bạn thân nhất gài bẫy, lần đầu tiên của cô bị tổng giám đốc lạnh lùng, tà ác cướp mất, mối tình ngọt ngào của cô bị chôn vùi cũng vì thế. Tác giả ngược tâm quá. Anh ta còn ngang nhiên ném cho cô bản hợp đồng hôn nhân, không thèm để ý sự kháng cự
chị Phương Anh đòi anh giám đốc A. số tiền là 13 tỷ 500 tr (tiền chữa bệnh và sinh hoạt phí) anh giám đốc bđs A. đã chuyển tiền 2 lần với số tiền là 250 triệu đồng và 400 triệu đồng Và chị Phương Anh đã bị police bắt giữ./.
Tình trạng. Đang tiến hành. Thể loại. Manhua - Ngôn Tình - Romance - Shoujo - Truyện Màu. Lượt xem. 171.196.282. Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc Xếp hạng: 4.1/5 - 186255 Lượt đánh giá. Theo dõi 184.010 Lượt theo dõi. Đọc từ đầu Đọc mới nhất.
Bạn đang đọc truyện Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc (Thiểm Hôn Tổng Tài Khế Ước Thê) Chương 125: Con đã biết đạp! trên website Truyenfull.com liền bước đến trước mặt Doãn Tư Thần, nói: "Thiếu gia, bác sĩ tới rồi!" Tiểu A liền hiểu đối phương
Vay Tiền Nhanh Ggads. Có nỗi đau nào hơn khi ta từ người tình sau này gặp lại trở thành những người vô tình lướt qua nhau. Trớ trêu hơn nữa là do cả hai đã yêu nhau đậm sâu mà vì những lỗi lầm trong quá khứ truyện tình yêu của họ chấm dứt, đẩy... họ ra xa nhau hơn. Lần đầu tiên gặp mặt, anh hai mươi sáu tuổi, là con cưng của một gia đình giàu có bậc nhất, được sự yêu chiều sủng ái của tất cả mọi mười bảy tuổi là cô gái nhỏ đeo kính gọng đen, răng niềng, tự ti, hướng nội . Cô tặng hoa cho anh, lại bị anh lạnh lùng cự vì trả thù cho cha, ở câu lạc bộ xa hoa, cô gặp lại anh lần nữa, khi đó trong bóng tối ai cũng không biết người nào. Lần thứ hai gặp mặt, là một tháng sau. Anh đeo chiếc kính gọng vàng, mặc áo cưới màu trắng, đeo găng tay trắng, nhận lấy tay cô trong tay cha dù là kết hôn, cô vẫn mặc trang phục đó, mang mắt kính đó , luôn tự ti rụt rè không hề thay đổi. Một nửa tháng sau, bọn họ ly hôn. Cô có thai, đem tấm chi phiếu ngàn vạn ném thẳng vào gương mặt đẹp trai cua anh, sau đó nghênh ngang rời đi, từ đó biến mất khỏi thế giới của anh. Lần thứ ba gặp mặt, đã là bốn năm sau. Bọn họ đứng đối diện với nhau nhưng không ai nhận ra ai. Anh không nhận ra cô, là bởi vì giờ đây cô thay đổi quá lớn. Mà cô không nhận ra anh là bởi vì sao, có chăng giờ cô đã là Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu trước của tổng giám đốc lạnh lùng, vo truoc cua tong giam doc lanh lung
″Trác…. Trác Minh Liệt? ! Sao anh ta cũng tới đây?" Thẩm Tử Quân tự nói."Sao vậy?" Tiểu Thi nhìn ánh mắt khác thường của Thẩm Tử Quân vì vậy cô theo ánh mắt của cô ấy nhìn lại cũng phát hiện ra Trác Minh Liệt. Anh mặc một bộ lễ phục màu đen ngắn khí khái anh hùng hừng hực. Tim của cô chợt nhảy lên lát sau kéo Thẩm Tử Quân đi vào bên trong."Sao anh ta cũng tới đây??" Tiểu Thi oán trách "Hôm nay anh ta một mực đòi tìm tôi!""Sao anh ta lại tìm cô?" Thẩm Tử Quân cảnh giác hỏi cô ấy, không thể để cho Tiểu Thi yêu Trác Minh Liệt bởi vì cho dù như thế nào chuyện đó cũng sẽ là một bi kịch."Là bởi vì bệnh của tôi!""A, chúng ta đi vào bên trong thôi, nơi đó ít người!""Đại tiểu thư!" Bác Phúc bất thình lình chạy ra "Lão gia nói, hôm nay cô không cần đi khắp nơi, nhưng tối nay cô sẽ là bạn nhảy của Trác thiếu gia !"Tiểu Thi nhìn người đàn ông trung niên phúc hậu trước mặt khẽ gật đầu " Tử Quân cô hãy đi làm việc của mình đi tôi đi vào trong đợi cô!"Cô vòng qua một cây cổ thụ và bàn ăn đi tới nơi giống với mộ căn phòng nghỉ. Đóng cửa lại, tiếng huyên náo ở phía ngoài bỗng nhiên yên ắng lại. Cô thở phào thật dài một cái. Nhưng lúc này cô chợt phát hiện bên trong căn phòng nghỉ này hơi kì lạ, hình như có người. Cô đứng lên nhìn chung quanh một lần mới phát hiện ra mình đi nhầm phòng, phòng này không phải phòng nghỉ mà là phòng thay quần áo VIP,thật là gặp quỷ! Vào lúc cô muốn rời khỏi đây, thì bỗng người trong phòng đi ra. . . "Đứng lại!" Âm thanh kia làm cho người ta liên tưởng đến gió thổi vùng bắc cực. gần như kiều cực kì lạnh lùng đó"Ồ!" Tiểu Thi không tự chủ được đứng lại "Thật xin lỗi tôi đi nhầm phòng!" Cô vội vàng nọ không nói một lời, từ từ đi tới, chân Tiểu Thi không ngừng lùi lại, đến lúc chạm tới cửa, đến lúc này cô hy vọng nhường nào có thể quay người bỏ chạy nhưng hai chân lại như bị dính trên mặt đất. Cô cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên phát hiện người đàn ông trước mắt này rõ ràng chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, anh ta chính là người mà cô gặp lúc ban ngày, a là vị "núi băng" đó, thật đúng là Oan Gia Ngõ Hẹp."Cô có biết người của nhà họ Lâm hay không?" Người đàn ông híp mắt quan sát cô gằn từng chữ hỏi. đó soái ca đó các nag, anh tinh mắt quá!!! không hổ là người …. Bí mật ạ. Bạn Hoa đừng ném đá tôi>>>"Thật xin lỗi, tiên sinh tôi không biết!" Tiểu Thi xoay người muốn đi nhưng cánh tay lại bị anh ta kéo lại. Anh ta cứ nhìn cô như vậy, trong con ngươi màu hổ phách tỏa ra ánh sáng lạnh nhàn nhạt."Tiên sinh anh mau buông tay! Nếu không tôi gọi người vào !" Tiểu Thi khẩn ta không nói một lời từ từ buông lỏng tay. Anh vừa buông tay Tiểu Thi vội vàng chạy ra."Thẩm đại tiểu thư, tôi bảo cô chăm sóc cho Tiểu Thi, bây giờ cô ấy sao rồi?" Trác Minh Liệt cười như không cười nhìn Thẩm Tử Quân. . ." Tiểu Thi là người lớn rồi đương nhiên là có thể tự quan tâm đến chuyện của mình. Hơn nữa anh và Tiểu Thi có quan hệ gì đâu ! Tại sao anh lại hỏi về chuyện của cô ấy!" Thẩm Tử Quân vừa nghĩ Tiểu Thi có thể là Lâm Thi Ngữ liền không nhịn được nói nặng với Trác Minh Liệt."Cô …. Cái đồ phụ nữ điên này!" Trác Minh Liệt nắm cổ tay của Thẩm Tử Quân dùng lực đẩy ép cô lên trên mặt tường "Cô không cần lớn tiếng như vậy, lại gần tôi nói chuyện!" Anh tức giận, khuôn mặt gần như dán trên mặt của cô, Thẩm Tử Quân nhất thời lúng túng." Trác tổng?" Đúng lúc này bác Phúc xuất hiện giải vây cho Thẩm Tử Quân, cô dùng sức đẩy nắm tay của anh đi ra một nơi khác. Trác Minh Liệt nhìn bác Phúc một chút, chỉnh sửa cà vạt một chút, mặt không thay đổi đi đến phòng thay quần Thi từ trong phòng thay quần áo VIP đi ra, sau đó lại bị lạc đường cô đi qua đi lại vài vòng cuối cùng lại trở về cửa phòng thay quần áo kia, cô vốn đang lo lắng vị “núi băng” kia sẽ bất thình lình từ bên trong đi ra, ai ngờ lại gặp phải Trác Minh Liệt vừa định đi vào! Cái này quá duyên trời định nhỉ"Thi tiểu thư!" Anh châm chọc mà cười "Ha, đúng là thế giới hình cầu !"Tiểu Thi bị dọa sợ đến mức vội xoay người lập tức muốn chạy, nhưng lại bị bắt trở lại, anh vừa dùng lực cô liền ngoan ngoãn bị chôn trong ngực của anh." Tại sao hôm nay không nhận điện thoại của tôi?" Anh khẽ trầm giọng hỏi ở bên tai của cô."Tôi…. tôi không muốn gặp bác sĩ!" Tiểu Thi quật cường nói."Cô có biết cái khối máu tụ kia có khả năng sẽ lấy đi mạng của cô hay không ??!" Trác Minh Liệt dùng sức nắm bả vai của cô."Lấy ra cũng có thể sẽ lấy mạng của tôi, chẳng lẽ bác sĩ không nói với anh sao? Buông ra, đau!""Tối nay, không cho phép đi, làm bạn với tôi!" Anh ra lệnh nói."Buông ra""Nơi này hình như không phải là nơi để nói chuyện yêu đương thì phải?" Âm thanh lạnh lẽo vang lên từ phía sau bọn họ, Trác Minh Liệt xoay người nhìn thấy Phùng Thiếu Diễm mặc một bộ tây trang màu trắng, Tiểu Thi cũng nhận ra anh ta chính người đàn ông vừa rồi ở trong phòng thay Thiếu Diễm vốn đang muốn trở lại lấy đồ nhưng lại không ngờ sẽ gặp phải bọn họ. Anh chỉ nhìn thấy một nam một nữ lôi lôi kéo kéo cũng không thấy rõ là ai vì vậy vô cùng thiếu kiên nhẫn nói một câu, kết quả lại phát hiện người đàn ông kia là Trác Minh Minh Liệt lạnh lùng nhìn anh ta một cái, hai người họ bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Thi như ngửi thấy mùi vị của thuốc nổ."Chúng ta đi thôi" Tiểu Thi kéo anh đi, không biết vì sao cô rất là sợ người đàn ông Thiếu Diễm nặn ra một nụ cười lạnh lùng, trực tiếp từ bên cạnh bọn họ đi lên trước. Trác Minh Liệt ý vị sâu xa, nhìn theo bóng lưng anh ta, ánh mắt bén nhọn như muốn xuyên thủng sống lưng người trước mặt ."Các vị khách bữa tiệc rượu chào mừng tân CEO -Phùng Thiếu Diễm xin được bắt đầu! Xin mời đại tiểu thư và Phùng tiên sinh lên mở sâm banh!"Thẩm Tử Quân thoải mái đi tới trước đài sâm banh nhưng vị Phùng Thiếu Diễm kia căn bản xem cô như không tồn ta tự mình mở sâm banh ra, cũng may còn nhớ rõ rót một chén cho cô, Thẩm Tử Quân giận đến mức muốn đem ly rượu kia dội thẳng lên trên mặt anh ta." Minh Liệt!" Lúc này ông Thẩm cũng đi ra, nhìn thấy Trác Minh Liệt ông hình như đặc biệt vui vẻ."Bác Thẩm!" Trác Minh Liệt cung kính cùng ông bắt tay một cái "Chúc mừng ngài!""Ha ha tới đây, tôi giới thiệu mọi người!" Ông Thẩm gọi Phùng Thiếu Diễm và Thẩm Tử Quân đến "Về sau Sinh Ý Trường Thượng này phải cần hai đứa cùng nhau chăm sóc! Thiếu Diễm, Tử Quân vị này chính là Trác thị -Đại thiếu chủ lừng danh Trác Minh Liệt!" Hai tay Trác Minh Liệt chắp sau lưng , mặt không thay đổi nhìn đôi nam nữ trước mặt nói thật đối với bọn họ anh thật sự không có hảo cảm."Trác tổng giám đốc rất vui được gặp mặt!" Phùng Thiếu Diễm giật giật khóe miệng cười cười tượng trưng."Trác Minh Liệt vị này chính là tân CEO của Thẩm thị chúng tôi - Phùng Thiếu Diễm!""Phùng tiên sinh ngài khỏe chứ!" Trác Minh Liệt nở nụ cười, nhưng hai người đàn ông này vốn nên bắt tay nhau , nhưng chẳng ai chịu vươn tay ra!
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chương 6 Không biết Thiển Khuynh Thành 19/11/2013 “Tổng giám đốc hội nghị lục tám giờ ngài có tới được không?“Không biết ở đây kẹt xe kinh khủng!”“Tổng giám đốc hôm nay người phụ trách của tập đoàn Xích Ưng tại Bắc Mĩ sẽ đên để cùng chúng ta bàn bạc về chuyện hợp đồng mà cha của ngài đã đích thân làm nên ngài nhất định phải tới!”Trác Minh Liệt cúp oonhgs nghe từ trong xe đi ra việc cần làm ngất bây giờ chính là tìm công cụ để không phải đi bộ.“Tiên sinh có thể cho tôi mượn xe máy một chút được hay không?” Cả người anh mặc Zeg¬na danh quý đứng ở nơi này mượn xe máy của người cảm thấy có chút buồn cười. Quả nhiên không có ai để ý đến anh.Tiên sinh anh có phải có việc gấp hay không tôi đưa anh đi một đoạn đường! “Âm thanh mát mẻ giống như bông hoa Bách Hợp vừa mới được hái xuống tản ra thấm vào ruột gan . Từ trước đến giờ Trác Minh Liệt đối với phụ nữ đều không có ý tốt, họ chỉ luôn luôn thích tiền, bọn họ luôn muốn mình sẽ giống như nữ vương ngày trước nhưng âm thanh mát mẻ này chợt làm cho suy nghĩ anh đối với phụ nữ tốt lên hẳn. Anh quay người lại cô gái xuất hiện trước mặt anh là một cô gái mặc áo len màu vàng nhạt, quần jean màu trắng mang theo chiếc mũ bảo hiểm màu hồng . Thật ra chuyện này là Tiểu Thi đang trên đường đưa Cầu Cầu đi học về cả cuộc đời kem nhất là việc nhớ đường đi vị vậy mà cô đi rất từ từ sau đó vô tình nhìn thấy Trác Minh Liệt đang rất vội vàng. Cô đơn thuần không hề nghĩ ngợi gì mà đến giúp đỡ.“Cám ơn cô tiểu thư, tôi muốn đi đến tổng công ty Trác thị.” Trác Minh Liệt không khách khí đem than hình 1m8 ngồi lên chỗ ngồi nho nhỏ phía trước. Cô cố hết sức khởi động động cơ chạy xe là lần đầu tiên Trác Minh Liệt ngồi trên loại xe này cảm giác thật có chút khác lạ gió nhẹ thổi vào mặt, cả người cũng cảm thấy thật thoải mái. Anh nhìn bóng lưng bóng lưng của cô chợt sinh cảm giác muốn tìm hiểu về cô. Gió dịu dàng tôi mái tóc dài của cô lên trên mặt anh thoang thoảng tỏa mùi hưởng quả nhiên là mùi hoa Bách Hợp thật mát mẻ .“Tiên sinh đến rồi” Cô quay ngược đầu xe một chút! Trác Minh Liệt muốn nói lại thôi anh muốn hỏi cô ấy tên họ là gì nhưng lại cảm thấy mình có phần ngu ngốc vì vậy nhìn cô gật đầu một cái rồi đi vào công ty. Cô gái xoay người nhanh chóng biến mất trong đám người.“Are y¬ou the one….” tiếng nhạc du dương vang lên cô liền dừng xe lại.“Triết Vũ có chuyện gì sao?”“Không có chuyện thì không thể gọi cho em sao? Tiểu Thi hôm nay đã làm được những việc gì? giọng nói dịu dàng vang lên tự đầu kia điện thoại.“Đưa Cầu Cầu đi học , bây giờ em muốn đi tìm một phần công việc nào đó “Tiểu Thi thành thật trả lời.“Anh không cho em đi tìm việc , em chỉ cần ở nhà chăm sóc cho Cầu Cầu là tốt rồi” Triết Vũ nói “ Quyết định như vậy đi anh phải đi họp thôi!”“Này như vậy là sao! “Tiểu Thi bĩu môi đưa di động ném vào khóa đại sảnh công ty Trác thị Trác Minh Liệt mang theo nhóm người phụ trách đi vào hội trường, anh vừa vào cửa liền chú ý tới người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở giữa. Người này đeo kính mắt bằng vàng , ăn mặc âu phục cẩn thận tỉ mỉ, so với Trác Minh Liệt bén nhọn anh ta có vẻ ôn hòa nhã nhặn thong dong đạm bạc... Bạn đang đọc truyện trên
″ Vấn đề này tôi sẽ trả lời!" Bà Trác bỗng dưng đứng lên làm cho các phóng viên mới nhìn rõ bà."Không có gì có thể ngăn cản tình yêu, về vấn đề này tôi nghĩ những người trẻ tuổi các người còn hiểu hơn so với tôi. Cho nên chúng tôi những người làm cha làm mẹ càng không quan tâm đên thân phận, địa vị! Mặc kệ thân phận Tiểu Thi như thế nào thì cô ấy chính là con dâu mà Nhà họ Trác chúng tôi nhận định ! Các người còn có gì muốn hỏi, xin tiếp tục!" Người phóng viên kia nhất thời á khẩu, không trả lời được, vị Trác phu nhân trong truyền thuyết này năm đó cũng là một trong số nhưng thiên kim tiểu thư chính gốc cứ nghĩ rằng việc tuyển chọn con dâu sẽ rất khắt khao ai dè….."Như vậy, xin hỏi Trác phu nhân hôn sự năm năm trước giữa Trác thiếu gia và tiểu thư Lâm Thi Ngữ nên giải thích sao đây? Và về mối liên giao hai nhà?""Hai nhà chúng tôi vốn chính là bạn bè! Tại sao chỉ nói là bạn ngoại giao!""Bạn bè? Khá lắm, thật quanh minh chính đại! Người phụ nữ này cũng học được thói quen nói dối không chớp mắt của hắn ta rồi!" Trong một biệt thự hạng sang của Newyork một người đàn ông trẻ tuổi vủa xem phỏng vấn trực vừa cười lạnh."Vậy Trác thiếu, vì sao khi biết nhà họ Lâm phá sản anh lại có thể tàn nhẫn từ bỏ Lâm đại tiểu thư làm cô ấy chết thảm như vây!" Phóng viên kích động nói, Trác Minh Liệt bị anh ta chạm đến chỗ đau im bặt tại chỗ, Tiểu Thi biết anh rất khổ sở vì vậy nắm chặt tay của anh. . . Trong màn ảnh hiện nên vẻ mặt kinh hoàng của Tiểu Thi."Người này là ai?" Người đàn ông kia hỏi."Thiếu Đường chủ, cô gái ngàu hình như chính là người mà lão Đường chủ nói, cô gái đước đặt ở bên cạnh Trác Minh Liệt để lấy được kế hoạch A!""Lai lịch ra sao?""Không rõ lắm!""Mau đi điều tra!""Dạ!""Đây chẳng qua là việc ngoài ý muốn! Đối với chuyện của đại tiểu thư nhà họ Lâm chúng tôi vẫn thật đáng tiếc!" Bà Trác trịnh trọng nói "Nhân cơ hội này, tôi cũng xin nói lời xin lỗi với nhà họ Lâm !" Bà hướng về phía ống kính nặng nề cúi đầu!"Mèo khóc chuột! Rất nhanh thôi, rồi sẽ đến ngày các người phải thực sự khóc!" Anh bóp tay chặt khớp xương."Đủ rồi!" Trác Minh Liệt rống to "Rốt cuộc các người muốn tôi phải làm sao nói sao các người mới hài lòng! Nhất định phải khẳng định là tôi từ bỏ Lâm Thi Ngữ sao? Tốt, tôi thừa nhận tôi từ bỏ Lâm Thi Ngữ! Các người hài lòng chưa?""Đủ rồi! !" Trong biệt thự người đàn ông nắm lấy điều khiển ti vi ném thẳng vào màn hình ti vi tạo nên một tiếng nổ toang!"Trác Minh Liệt! Nhất định mày phải nợ máu trả bằng máu!" Anh tức giận đánh một quyền nát bàn!"Trác Minh Liệt!" Bà Trác và Tiểu Thi lập tức kéo Trác Minh Liệt vội vã rời đi, phòng ăn lập tức hỗn loạn . . ." Ha ha Trác Minh Liệt chỉ cần tôi còn còn sống, tôi sẽ không để cho anh sống yên ổn!" Hàn Ti Nhã nổi điên loại cười to về phía TV "Cha kiếm thêm phóng viên nữa đi, con nhất định muốn bôi xấu Trác Minh Liệt!""Hàn Ti Nhã sao con phải khổ như thế chứ!" Ba Hàn tức giận tới mức lắc đầu "Tội con gái của tôi, nhà họ Trác có cái gì tốt!""Con mặc kệ!" Hàn Ti Nhã la lối om Minh Liệt đưa mẹ về nhà, dọc theo đường đi mẹ và Tiểu Thi vẫn luôn an ủi anh nhưng hình như không có tác dụng. Sau khi sự áy náy đối với Lâm Thi Ngữ bị kích phát đã làm tâm trạng anh tồi tệ đến cực điểm." Minh Liệt, em muốn nghe câu chuyện của anh và Lâm Thi Ngữ một chút!" Đang trên đường trở về, rốt cuộc Tiểu Thi cũng hỏi được ra điều mà cô vẫn luôn muốn hỏi .Trác Minh Liệt dừng xe ở ven đường, đốt một điếu thuốc "Em còn nhớ, trước kia anh đã từng kể với em một chuyện cũ không?"Tiểu Thi gật đầu một cái."Anh chính là người đàn ông trong chuyện đó mà người phụ nữ kia chính là Lâm Thi Ngữ! Lúc ấy anh còn trẻ và cũng không hề thích cô ấy khi biết Lâm thị phá sản thì anh đã bỏ mặc cô ấy ở ven đường nên cô ấy mới bị tai nạn " Trác Minh Liệt hung hăng hít một hơi khói "Anh có lỗi với cô ấy!"Mặc dù Tiểu Thi cũng nghĩ có thể là tình huống như thế nhưng khi chính tai nghe anh nói cô vẫn giật mình một cái, khó trách Thẩm Tử Quân hận Trác Minh Liệt như thế, việc anh làm khi đó thật đáng trách nhưng trong suốt năm năm bị lương tâm hành hạ thì có được vui vẻ hay sao? Dù sao người chết cũng không thể sống lại!Tiểu Thi ôm Trác Minh Liệt vào trong ngực, dịu dàng vuốt tóc của anh."Tiểu Thi, nếu như em là Lâm Thi Ngữ em có tha thứ cho anh hay không" Anh nói."Có!" Cô không hề nghĩ ngợi "Ai cũng sẽ phạm lỗi. Biết sai có thể sửa là tốt rồi! Nếu như em là Lâm Thi Ngữ em nhất định sẽ tha thứ cho anh!""Cám ơn em!" Trác Minh Liệt thâm tình nhìn cô, trong mắt hình như có lệ." Minh Liệt, nếu như có một ngày em cũng phạm sai lầm, anh có tha thứ cho em hay không ?" Tiểu Thi nghiêm túc hỏi."Có!" Trác Minh Liệt cũng như đinh chém sắt nói. Tiểu Thi cười ngọt ngào, hai người cứ ôm nhau mãi như vậy, thời gian giống như ngừng trôi !=====================Ngày hôm sau tất cả trang đầu của các tờ báo lớn trên toàn nước đều viết" Tổng giám đốc Trác thị phụ tâm vợ cũ chuẩn bị lấy vợ mới! Bộ mặt thật sau khuôn mặt giả ân giả nghĩa của Trác tổng!"Trác Minh Liệt tức giận xé nát tờ báo, gọi trợ lý tới."Chuyện này là sao?" Trác Minh Liệt giận dữ hỏi."Tổng giám đốc đừng vội tức giận! Chúng tôi đã phái người đi xử lý những tờ báo này, đã ra lệnh cưỡng chế phát hành! Nhưng vẫn còn một số bộ phận nhỏ sống dai như con gián dùng mọi cách mà vẫn sống, nhưng tổng giám đốc yên tâm chúng tôi sẽ diệt trong thời gian ngắn nhất!""Nói cho bọn họ biết nếu để cho nhìn thấy loại tin tức này lần nữa, nhất định bọn họ, tất cả đều phải nghỉ việc!" Lúc này Trác Minh Liệt hung dữ như bạo quân!"Mộc Mộc ba cậu chính là Trần Thế Mỹ! Cậu chính là tiểu Trần Thế Mỹ!" Tất cả các bạn ở nhà trẻ khi nhìn thấy Mộc Mộc đều gọi nó là tiểu Trần Thế Mỹ! Mộc Mộc nhìn cũng không them liếc bọn họ một cái, vẫn luôn đang yên tĩnh chơi đồ của mình, nhưng trong lòng nó vẫn có 1 chuyện phiền não đó là đã nhiều ngày này Cầu Cầu không hề đi học." Trần Thế Mỹ ""Nếu như các cậu con ba chữ này, thì đừng trách tớ không khách khí!" Mộc Mộc tức giận nói!Các bạn nhỏ bị dọa sợ đến mức không dám lên tiếng, bọn họ cũng biết bạn này chính là tiểu thái tử danh giá.
Có nỗi đau nào hơn khi ta từ người tình sau này gặp lại trở thành những người vô tình lướt qua nhau. Trớ trêu hơn nữa là do cả hai đã yêu nhau đậm sâu mà vì những lỗi lầm trong quá khứ truyện tình yêu của họ chấm dứt, đẩy họ ra xa nhau hơn. Lần đầu tiên gặp mặt, anh hai mươi sáu tuổi, là con cưng của một gia đình giàu có bậc nhất, được sự yêu chiều sủng ái của tất cả mọi người. Cô mười bảy tuổi là cô gái nhỏ đeo kính gọng đen, răng niềng, tự ti, hướng nội . Cô tặng hoa cho anh, lại bị anh lạnh lùng cự tuyệt. Cô vì trả thù cho cha, ở câu lạc bộ xa hoa, cô gặp lại anh lần nữa, khi đó trong bóng tối ai cũng không biết người nào. Lần thứ hai gặp mặt, là một tháng sau. Anh đeo chiếc kính gọng vàng, mặc áo cưới màu trắng, đeo găng tay trắng, nhận lấy tay cô trong tay cha cô. Cho dù là kết hôn, cô vẫn mặc trang phục đó, mang mắt kính đó , luôn tự ti rụt rè không hề thay đổi. Một nửa tháng sau, bọn họ ly hôn. Cô có thai, đem tấm chi phiếu ngàn vạn ném thẳng vào gương mặt đẹp trai cua anh, sau đó nghênh ngang rời đi, từ đó biến mất khỏi thế giới của anh. Lần thứ ba gặp mặt, đã là bốn năm sau. Bọn họ đứng đối diện với nhau nhưng không ai nhận ra ai. Anh không nhận ra cô, là bởi vì giờ đây cô thay đổi quá lớn. Mà cô không nhận ra anh là bởi vì sao, có chăng giờ cô đã là Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh! Mới Cập Nhật Có Thể Bạn Cũng Muốn Đọc Vợ Trước Của Tổng Tài Lãnh Khốc Thiển Khuynh Thành Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Thiển Khuynh Thành ĐÌNH PHONG, EM Ở ĐÂY! Dạ Tịch Tịch Huyết Mạch Phượng Hoàng Tố Niên Cận Thời Hán Công Phu Nhân Mất Hứng A Sách Giao Dịch Triền Miên Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc Tả Nhi Thiển
vợ trước của tổng giám đốc máu lạnh