Theo thống kê, kể từ khi Haaland gia nhập Dortmund năm 2020, chỉ có Robert Lewandowski là ghi nhiều hattrick cấp CLB và ĐTQG hơn. Tân binh Barcelona có 9 cú hattrick trong giai đoạn này, riêng Haaland xếp sau với 7 cú hattrick. Một thành tích đáng nể. Trước khi cập bến Etihad hè này, Haaland Không bao giờ em quên ngày hôm đó. Đón xe lên nhà anh thì anh bảo đang ở gần nhà em. Lại hối hả đón xe về nhà, trời mưa, chạy đến nơi thì anh nói đã đi rồi. Thật ra anh không ở đó, anh sợ em làm phiền gia đình anh, sợ phải chịu trách nhiệm cho những gì mình đã làm. Vì bất cứ ai nhờ vả chuyện gì, chồng tôi đều không chối từ. Ban đầu tôi thấy quý cái tính này của anh, anh giúp người khác một thì giúp tôi mười. Nhưng sau khi yêu rồi kết hôn, tôi lại thấy nhiều khi chồng tốt bụng quá đáng, tự tạo phiền phức cho mình. Phim Nữ Chính Của Tôi Đừng Quá Đáng Yêu VietSub My Queen một người luôn phải chịu sự áp bức của tổng thống độc ác Tần Hán. Giang Tiểu Manh mơ ước có một người bạn trai hoàn hảo, đẹp trai, ân cần, dịu dàng, đôi khi độc đoán nhưng nhìn chung là bao dung. Kiểu bạn Anh Rể Hụt Là Chồng Tôi. Lưu Tịch Ý; Tình Trạng: Đang Cập Nhật Ngôn Tình. Chương 44 Chương 43 4 ngày trước Chương 42 5 ngày trước Chương 41 1 tuần trước Chương 40 1 tuần trước Trách Anh Quá Đáng Yêu. Vay Tiền Nhanh Ggads. Văn án 1 Mối tình đầu có một loại khá thường gặp, chính là "tớ thích cậu, nhưng ngay cả tớ cũng không nhận ra." Văn án 2 Anh là Khả Ái, còn cô là cô gái nhỏ đáng yêu. *Giới thiệu tình tiết Sau cùng, Chung Khả và Dương Tâm Dược đều thuận lợi tốt nghiệp Đại học Yên Kinh. Vào một đêm đang mơ màng buồn ngủ, hai người nằm trên giường trò chuyện và nói về việc dạy kèm 11 trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Dương Tâm Dược bóng gió Lúc đầu, nếu em thực sự không thể đỗ Đại học Yên Kinh, anh có muốn cùng em đến trường đại học khác không? Chung Khả chả nghĩ về nó Không. Dương Tâm Dược 凸-_- ...... Chung Khả Em không thể không vào được Đại học Yên Kinh. Dương Tâm Dược Sao cơ? Chung Khả Anh là thủ khoa của thành phố. Anh có thể ra điều kiện với văn phòng tuyển sinh. Dương Tâm Dược... Chung Khả Anh sẽ nói với họ rằng anh không cần học bổng cao hơn, anh chỉ muốn ở bên cạnh em thôi. Dương Tâm Dược Hi hi hi. Chương 70 Kỳ thi Editor Sunn & Mứt Chanh Dưới áp lực học tập căng thẳng đến mức khó thở, cuối cùng kỳ thi cũng đến. Đề thi đều giống nhau như đúc. Lần này đối thủ không còn là học sinh hàng đầu của “tám thành phố” nữa mà là trên dưới 100000 thí sinh ở Yến Kinh. May mắn Yến Kinh là trung tâm của thành phố, nếu thật sự phải thi cùng với các tỉnh khác thì có lẽ phải thi với hơn trăm ngàn hoặc thậm chí hàng triệu thí sinh tranh nhau đi qua chiếc cầu độc mộc, thật sự sẽ áp lực hơn rất nhiều. Như thường lệ, trước khi bắt đầu, chủ nhiệm vẫn xách Dương Tâm Dược lên văn phòng dạy dỗ thật tốt, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy câu “Dương Tâm Dược à, đừng thấy lần trước em thi tiến bộ thêm 20 điểm thì chủ quan nhé! Em là lớp trưởng, nhất định phải làm gương cho các bạn, lần thi này không khác gì so với lần thi mỗi tháng đâu.” Dương Tâm Dược thản nhiên chớp chớp mắt hứa hẹn. Đùa à, phía sau cô có thầy Phương “vua ra đề” và “Học thần” Chung Khả, nếu cô thi không tốt, chỗ nào xứng với học phí đắt như vây. ※ Trình tự của kì thi này tương tự như kì thi đại học, môn ngữ văn thi đầu tiên, đúng 9h rưỡi bắt đầu phát đề. Thí sinh thi đại học làm việc và nghỉ ngơi rất có giờ giấc, sáng thường rời giường lúc 6h để có thể lên lớp tự học lúc 7h, vì có khoảng 2h nhàn rỗi cho nên Dương Tâm Dược quyết định dùng nó để ngủ bù, tu dưỡng nhan sắc. Nhưng những người tập thể thao không cần phải ngủ đủ mà họ vẫn luôn tràn đầy năng lượng. Như ngày thi hôm nay, Dương Tâm Dược không hề được ngủ thẳng giấc đến hừng đông. Trong đầu cô như có một cây huyền đao, bên ngoài mặt trời vừa ló dạng thì cây huyền đao đấy cũng cầm mí mắt cô nhấc lên. Dương Tâm Dược nhìn sang di động của mình, mới có 5 giờ rưỡi. So với giờ cô đi học bình thường thì sớm hơn rất nhiều. Cũng tốt. Nữ hiệp Dương không thể không thừa nhận đối mặt với trận chiến sắp tới cô không khỏi hơi khẩn trương. Đến khi cô vào nhà ăn thì mới phát hiện ra không chỉ có một mình mình phấn khích như vậy. Mọi người đứng ở bàn ăn, một tay cầm bữa sáng một tay cầm vở. Mỗi người như đang mài gươm trước khi lâm trận vậy. “Tâm Dược, ở đây!” Viên Tiêu từ xa đã thấy cô nên vẫy tay kêu cô vào. Hai tay Dương Tâm Dược bưng khay thức ăn, khuỷu tay vẫn còn kẹp tập thơ cổ, oằn mình đi đến bàn của họ. Viên Tiêu thấy khay đồ ăn của cô, lắp bắp nói không nên lời, “Tâm Dược, cậu, cậu không sao chứ? Sao lại lấy nhiều đồ ăn sáng như vậy?” Hai cái bánh kẹp thịt, một cái bánh chẻo, một cái bánh bao nhỏ cộng thêm một ly sữa đậu nành chấm với bánh quẩy. Tuy bình thường lượng cơm Dương Tâm Dược ăn đã rất nhiều rồi nhưng bữa cơm sáng này nhìn không khỏi hơi khoa trương. Dương Tâm Dược bĩu môi, “Không còn cách nào khác, mỗi khi đến kỳ thi tớ sẽ khẩn trương, mà khi tớ khẩn trương thì tớ lại muốn ăn thêm một chút.” Cô còn nói thêm, “Các cậu còn nói tớ ăn nhiều, cậu với Bạch Thiên sao lại uống nhiều cafe như vậy?” Nhà ăn có cung cấp cafe miễn phí, trên bàn Viên Tiêu và Bạch Thiên bày bảy tám ly giấy dùng một lần toàn là cafe, nghe mùi thì còn có vẻ là cafe không sữa không đường. “Cái này không phải của tớ!” Viên Tiêu nhăn mặt phản bác, “Tớ hôm nay cũng rất khẩn trương cho nên cũng chưa ăn cái gì. Tất cả chỗ cafe này là của Bạch Thiên hết đấy!” Cô ấy nhỏ giọng nói thêm, “Tớ có khuyên cậu ấy rồi nhưng cậu ấy không chịu nghe.” Bạch Thiên đang vùi đầu vào đọc sách nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn, nhìn Dương Tâm Dược cười cười xem như chào hỏi. Chỉ là nụ cười ấy không hề có tí sức lực nào, sắc mặt cô ấy tái nhợt, đôi mắt thâm quầng, khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy, vẻ ngoài như đang trúng phải một loại kịch độc. “Bạch Thiên à, cậu còn ổn không đấy?” Dương Tâm Dược cẩn thận hỏi, “Tối hôm qua cậu không ngủ à?” “Không sao, tớ có chừng mực mà.” Bạch Thiên nói xong thì gục đầu xuống đọc sách, không hề nhiều lời thêm một câu. ※ Lần này cũng giống như lần trước, chỗ ngồi là do thầy giáo bốc thăm để chọn ra. Các thí sinh khác xem lần thi cử này như lâm phải đại dịch, bởi vì thông qua lần thi này mới có thể đánh giá kết quả kỳ thi đại học sắp tới. Rất nhiều thí sinh khi có điểm thi đại học, khi đem đi so sánh với lần thi này thì thấy chênh nhau không quá 10 điểm. Nếu lần thi này có thể thuận lợi vượt qua thì không cần lo đến kết quả của kỳ thi đại học nữa rồi. Vì thế nên các thí sinh hiện tại đang đứng trước cửa, tay ai cũng cầm sách chỉ để tranh thủ từng giây để nhớ thêm một kí tự khó hoặc cố thuộc thêm một câu thơ cổ nữa. Mãi cho đến khi tiếng chuông bắt đầu giờ thi vang lên thì bọn họ mới lưu luyến buông sách xuống, như ong vỡ tổ mà lùa vào phòng thi. Tâm trạng của Chung Khả vẫn luôn ổn định, trong khi những người khác đang mang tâm thế ôm chân Phật tổ thì trước khi thi 15 phút cậu đã vào phòng thi rồi. Ngoại trừ mang theo một cái hộp bút trong suốt thì cậu không hề mang theo cái gì nữa. Sau khi Dương Tâm Dược nghe thấy tiếng chuông thì vội vàng chạy vào phòng thi tìm chỗ ngồi có dán tên mình — thực trùng hợp, chỗ ngồi của cô lại ngay sau lưng Chung Khả. “Chung Khả, có cậu “trấn yểm” ở đây chắc chắn lần này tớ sẽ thi tốt thôi!” Tay Dương Tâm Dược đang xoay tròn chiếc bút chì 2B, giống như một chú chó nhỏ vẫy đuôi tỏ ý vui vẻ. “Cái từ “trấn yểm” không nên dùng như vậy đâu.” Chung Khả buồn cười, quay ra phía sau lấy tay chọc chọc lên trán cô, “Xem ra lần thi này cậu sẽ bị mất điểm phần phân tích từ cho xem.” “Ui ui mồm quạ đen.” Dương Tâm Dược vội vàng che trán lại, ngăn không cho cậu thực hiện được hành động. Trước khi thi được nói chuyện phiếm như vậy cũng là một biện pháp hay để giải tỏa cảm xúc. Cũng chỉ là một kì thi thôi mà? Cô đã chinh chiến qua nhiều “sa trường” hơn thế này nữa, bút trong tay cô là bảo kiếm, bảo kiếm vừa được rút ra thì đánh đâu thắng đó, không có gì có thể cản nổi. Bên cạnh đều là chiến hữu của cô, bọn họ đều đang chạy hết mình, cô sao có thể chưa lâm trận đã đầu hàng? Khi phát đề thi, thầy chủ nhiệm đưa một xấp đề cho người ngồi bàn đầu, sau đó mọi người cứ theo thứ tự truyền xuống phía sau. Chung Khả nương theo cơ hội này để xoay người, nhìn Dương Tâm Dược nhẹ giọng khuyến khích “Cố lên.” Dương Tâm Dược không biết tại sao mình lại lớn mật như vậy, rõ ràng còn phải chuyền bài thi nhưng cô lại bỏ bài xuống, kéo tay chàng trai. Chung Khả khẽ ngẩn người, lông mi dài rung động bình tĩnh nhìn cô. Tay con gái không mềm mại mà lại mang theo vết chai mỏng, đầu ngón tay khẽ cọ vào lòng bàn tay cậu, không biết là do cố ý hay vô ý, cô cầm tay cậu, để lại trong lòng bàn tay cậu một ấn kí nóng bỏng. “Cậu cũng vậy.” Tay Dương Tâm Dược vững vàng cầm xấp đề, “Cố lên!” ※ Có Chung Khả “tọa trấn” ở phía trước, trận thi cử này Dương Tâm Dược phát huy cực kỳ ổn định. Lại nói thêm, đây vẫn là lần đầu tiên Dương Tâm Dược nhìn thấy bóng dáng của Chung Khả. Đừng thấy bọn họ thường xuyên cùng nhau chơi đùa, nhưng mỗi lần đều là Dương Tâm Dược lập tức đường hoàng đi phía trước, Chung Khả một là đi bên cạnh hoặc là đi phía sau để che chở. Lần này đổi vị trí, Dương Tâm Dược rốt cuộc cũng có cơ hội có thể chậm rãi thưởng thức bóng dáng chàng trai. Chung Khả đã bước vào giai đoạn thành niên, dáng người đã có ngoại hình của người trưởng thành Cậu cũng không phải loại hình con trai “cường tráng”, cậu cao gầy văn nhã, lại không có dáng người quá gầy; cậu trầm tĩnh như tùng, bóng dáng mang theo vẻ trầm tĩnh và sống nội tâm không giống với bạn bè cùng lứa tuổi. Khi thi Chung Khả luôn loáng thoáng cảm thấy phía sau lưng có một luồng nhiệt chiếu đến, cảm giác như là mặt trời rực lửa được nhìn qua kính lúp, ánh sáng được chiếu qua kính lúp khiến lưng cậu gần như bốc cháy. Quả nhiên, giác quan của cậu vẫn luôn chính xác. Bởi vì nhìn chằm chằm cậu không phải ai khác mà chính là Dương Tâm Dược. Không có cảm hứng để làm bài ngữ văn, cô quay sang nhìn Chung Khả, tìm một chút linh cảm. Không thể nghĩ ra cách giải toán, cô cũng nhìn sang Chung Khả, hấp thụ một chút ánh sáng của học thần. Từ vựng Tiếng Anh không đủ để làm bài, cô nhìn Chung Khả một cái, bình tâm dùng mọi nỗ lực để đoán từ. Viết văn bị bí ý, cô nhìn nhìn Chung Khả tiếp tục vùng vẫy. Mỗi khi cô gặp phải một bài quá khó, chỉ cần cô ngẩng đầu nhìn bóng lưng của Chung Khả thì sẽ có thêm động lực để làm bài. Cho dù cậu sẽ vĩnh viễn không biết cô ở sau lưng yên lặng chú ý cậu, chỉ cần thân ảnh cậu còn ở trong tầm nhìn của cô, cô đã rất vui vẻ. “Khụ khụ!” Trên bục giảng, thầy chủ nhiệm khẽ hắng giọng một tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Giám thị đang tuần tra trường cũng dừng bước, sắc mặt nhìn không ra vui hay buồn. Thầy chủ nhiệm trầm giọng nói “Tại đây thầy muốn nhắc nhở bạn học nào đó, phải tập trung chuyên chú vào bài thi của mình, không cần phải nhìn đông nhìn tây, không cần hy vọng người khác có thể giúp ’ em! Đây chỉ là thi thử thôi, vì chỉ còn mấy ngày nữa đã phải thi đại học rồi! Lần này em có thể gạt được mình, đến khi thi đại học, chẳng lẽ em cũng có thể nhìn đến ’ bài thi của người khác sao?” Lần cảnh cáo này của thầy chủ nhiệm cực kỳ nghiêm khắc, thầy giám thị nghe thấy liên tiếp gật đầu. Thầy giám thị vô cùng đau đớn “Mấy lần khảo thí này, thầy vẫn thấy có một vài bạn nữ khi giải đề rất hay thất thần, được một lát lại ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút. Thầy sẽ không nói đó là ai, bạn học này, bình thường thành tích của em rất tốt, tại sao có thể mắc một sai lầm mang tính nguyên tắc như thế này?” Nhìn đông nhìn tây…… Thất thần…… Bình thường thành tích rất tốt mà…… Tuy rằng thầy không điểm danh phê bình thế nhưng tai Dương Tâm Dược nghe được, lập tức dò số có tên của mình trên chỗ ngồi. Haiz, đều do lúc khảo thí cô luôn phân tâm tìm bóng dáng của Chung Khả, cô vẫn là lớp trưởng, hiển nhiên sẽ bị giáo viên hiểu lầm thành gian lận! Ngẫm lại mấy lần thi này, thầy giám thị xác thật thường xuyên đi xung quanh cô, cô còn tưởng rằng chỉ là ảo giác thôi. Nghĩ đến đây, Dương Tâm Dược không dám nhìn lại, cô vội vàng gục đầu xuống, thành thật tiếp tục giải đề. Bởi vì cô nhất thời chột dạ nên đã bỏ lỡ ở chỗ ngồi chếch ở phía trước, sắc mặt của Bạch Thiên đột nhiên tái nhợt. ※ Vì lần này phải chấm điểm theo dây chuyền của cả nước, đến khi có thành tích và tổng xếp hạng đã là chuyện của hai tuần sau. Buổi sáng, Dương Tâm Dược mới vừa bước vào phòng học đã phát hiện mọi người đều đang vây quanh chỗ ngồi của Chung Khả, ríu rít nhưng không biết đang nói cái gì. Bóng dáng của chàng trai đã hoàn toàn bị đám người bao phủ, Dương Tâm Dược tiến lên xem náo nhiệt, nhón chân nhảy nhảy, chỉ có thể nhìn thấy mấy sợi tóc của Chung Khả. “Đây là làm sao vậy?” Dương Tâm Dược tùy tay túm lấy người bên cạnh. Trùng hợp cô đã túm phải Đới Kỳ Lân. Chỉ nghe giọng cậu ta chua chua “Còn có thể như thế nào nữa…… Vừa rồi thầy chủ nhiệm lại đây nói Chung Khả lần thi toán học này lại được điểm tuyệt đối.” Lần này đề toán học đặc biệt khó, đề được lựa chọn có điểm mấu chốt, đề hàm số có điểm mấu chốt, đề nào cũng có điểm mấu chốt…… Tóm lại một điểm mấu chốt hợp với một điểm mấu chốt. Dương Tâm Dược khi làm bài chỉ cảm thấy bản thân giống như là “giẫm lên ván trượt quá tốc độ”, một đường nhảy nhót nhảy nhót điên cuồng. Nhưng lại là một đề toán khó, nhưng khi vào tay Chung Khả rồi cũng thành một con đường bằng phẳng, trôi chảy cực kỳ. Vừa nghe là tin tức này thì Dương Tâm Dược “à” một tiếng “Vậy sao?” “…… Cậu sao vậy, bình thường không phải có quan hệ tốt nhất với Chung Khả sao, tại sao cậu ấy được điểm tuyệt đối mà cậu lại không hề kích động?” Đới Kỳ Lân hoài nghi đánh giá cô, hoài nghi cô đã bị đánh tráo. “Là vì không có gì phải kích động á.” Dương Tâm Dược cười giảo hoạt, “Bởi vì tớ từ trước đến giờ hoàn toàn tin tưởng cậu ấy có thể lấy được điểm tuyệt đối.” >> Văn án Sau một thời gian dài, Chung Khả và Dương Tâm Dược đều đã tốt nghiệp Đại học Yến Kinh. Vào một đêm đang mơ màng buồn ngủ, hai người nằm trên giường trò chuyện và nói về việc dạy kèm 11 trước kỳ thi tuyển sinh đại học. Dương Tâm Dược bóng gió Lúc đầu, nếu em thực sự không thể đỗ Đại học Yến Kinh, anh có muốn cùng em đến trường đại học khác không? Chung Khả chả thèm nghĩ ngợi Không. Dương Tâm Dược 凸-_- …… Chung Khả Em không thể không vào được Đại học Yến Kinh. Dương Tâm Dược Sao cơ? Chung Khả Anh là thủ khoa của thành phố. Anh có thể ra điều kiện với văn phòng tuyển sinh. Dương Tâm Dược … Chung Khả Anh sẽ nói với họ rằng học bổng có cao tới đâu anh cũng không cần, anh chỉ muốn ở bên cạnh em thôi. Dương Tâm Dược Hi hi hi. ... Thời thanh xuân, có một mối tình đầu gọi là “Tớ thích cậu, nhưng tớ không hề nhận ra.” Bỗng nhiên đến một ngày, Dương Tâm Dược không biết chính mình là bị thứ gì mê hoặc tâm hồn, thế nhưng cô đã hôn Chung Khả —— hôn người bạn tốt nhất của mình! Thế rồi ít lâu cô mới bất chợt nhận ra rằng, cảm xúc khó gọi tên tựa như lớp cửa sổ mỏng manh che đậy tình cảm mông lung ấy đã có tên là “mối tình đầu” *** Dương Tâm Dược là một cô gái hoạt bát, yêu đời và luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Cô có đôi mắt to linh động biết nói, đôi môi đỏ nhếch lên cùng mái tóc ngắn ngang đến vai khiến người ta luôn cảm thấy được vài phần bồng bột, nhiệt huyết và tràn đầy tinh thần phấn chấn của tuổi thanh xuân. Với tính cách của mình, cuộc sống của Dương Tâm Dược từ bé đến năm 17 tuổi đều như một bản nhạc tưng bừng của sự sống. Cô được cha mẹ yêu thương cưng chiều, trở thành một vận động viên đấu kiếm nỗ lực đầy tài năng, đổ những giọt mồ hôi trong từng đường đi nhát kiếm trên sàn đấu. Cô có thể tiến vào đội tuyển thanh niên quốc gia, có thể lấy được quán quân toàn quốc, quán quân thi đấu quốc tế. Nhưng tại khoảnh khắc Dương Tâm Dược nằm trên bàn mổ, một lần cứu người, một tai nạn ngoài ý muốn thì cô đã biết bản thân mình cuối cùng phải dừng lại trên con đường này. Bản nhạc rộn ràng trong cuộc sống của Dương Tâm Dược đã đi lệch quỹ đạo. May mắn thay rằng, những cung bậc trên bản nhạc mới lại đem đến cho Dương Tâm Dược một bất ngờ tuyệt đẹp vô ngần - cô gặp được Chung Khả. Bài viết được post full và sớm nhất tại Reviewtruyen247 … Mỗi người đều có một vết sẹo không muốn ai nhìn thấy, từ lần đầu tiên Chung Khả - chàng trai hay thẹn thùng, nhẹ nhàng, sạch sẽ tựa như ánh mắt trời gặp gỡ Dương Tâm Dược, cậu vẫn không muốn trả lời cho cô biết tại sao cậu lại là thí sinh thi lại giống như cô. Mọi thứ xảy ra trong cuộc đời Chung Khả đều đến một cách tự nhiên cậu rất yêu thương mẹ của mình, mẹ cậu lúc còn sống là giáo viên toán nên cậu thích toán học, lúc mẹ đi rồi cậu lại thay mẹ chăm sóc hoa viên nhỏ trong vườn, sau khi dốc lòng nuôi trồng sen đá ra Hoa Kiếm*, ý nghĩ đầu tiên của cậu chính là đưa cho Dương Tâm Dược, bởi vì cậu có ấn tượng tốt với cô… Suốt khoảng thời gian một năm học lại ấy, từ sự ngây ngô đơn thuần, tình anh em đồng chí giữa những người bạn cùng bàn cho đến những giây phút bất chợt rung động đầu đời, Chung Khả dần nhận ra rằng mình thích Dương Tâm Dược, thích cô gái lương thiện, ngỗ nghịch kia mất rồi. Là một học sinh xuất sắc, Chung Khả chưa bao giờ “bị lạc” nhưng Dương Tâm Dược lại giống như là một đề toán học vượt quá khả năng của cậu. Tất cả mọi người đều nói rằng “cậu đã học qua kiến thức này”, nhưng cậu vẫn không thể nào tìm ra lời giải phù hợp cho nó. Chung Khả chỉ biết làm bạn bên cạnh Dương Tâm Dược, chứng kiến tất cả ở cô sự kiêu ngạo, chật vật và cả lòng dũng cảm. Cậu yên tĩnh lặng lẽ nhưng mỗi lần cô quay đầu lại thì cậu đều đi theo phía sau cô. Cho nên, khi cô quyết định mục tiêu tương lai của mình, khi cô bị đối tượng thầm thích từ chối, ngay cả khi cô gặp nguy hiểm, cậu cũng không rời đi. Dương Tâm Dược là đóa hoa hướng dương sáng ngời trong cuộc đời của Chung Khả, chỉ cần cô cười, bầu trời của cậu liền toả sáng. … Tình yêu tuổi học trò, giống như là hạt cát nắm ở trong tay nhưng có lẽ từng hạt đều muốn rơi đi theo thời gian. Chung Khả thích Dương Tâm Dược, mãi về sau Dương Tâm Dược mới biết nhưng cô lại chọn cách trốn tránh nó. Giữa thế giới chỉ có đen và trắng của mình, Dương Tâm Dược ngốc nghếch mà không nhận ra rằng cô quý mến Chung Khả, giận dữ khi cậu ấy quan tâm những bạn gái khác không phải vì tình bạn bè đơn thuần mà là vì nhiều thứ cảm xúc hỗn tạp hơn nữa. Trước mặt Chung Khả, Dương Tâm Dược sẽ không có những giây phút ấm áp như phim truyền hình, không thay đổi thành một người khác, không thẹn thùng e ngại, giữa họ chỉ có những câu chuyện cười bất tận. Vì thế, cô nghĩ rằng đó không thể nào là tình yêu. Vì thế, Dương Tâm Dược không định nghĩa được loại tình cảm ấy là gì, nhưng cô lại rất sợ đánh mất nó. … Giữa tiếng ve kêu đầu hạ, mang theo xao động, khẩn trương cùng thấp thỏm, nước mắt rơi và nụ hôn bất chợt xuất hiện, cuối cùng Dương Tâm Dược cũng hiểu thế nào là thích một người. Là khi hai trái tim trong lồng ngực đập rộn ràng, hợp thành một khúc nhạc nhẹ mùa thu có tên là mối tình đầu. Dương Tâm Dược và Chung Khả, không còn sợ lời nói chia tay, không còn sợ những khó khăn trắc trở, cùng nắm tay nhau nói chuyện yêu đương dài lâu, trở thành tri kỷ, trở thành bạn đời, trở thành người nhà của nhau. Từ đây và mãi mãi trở về sau. … “Trách anh quá đáng yêu” của tác giả Mạc Lý đã gợi lại cho mình thật nhiều cảm xúc về tuổi học trò. Đó là tình yêu trong sáng đẹp đẽ của Dương Tâm Dược và Chung Khả, là tình bạn nhí nhố, san sẻ có nhau, là tình cảm gia đình, những mâu thuẫn, áp lực và khó khăn dành cho kì thi quan trọng nhất trong quãng thời gian cắp sách đến trường của mỗi chúng ta. Dương Tâm Dược là một nhân vật mà mình khá thích, cô là điển hình của rất nhiều cô gái của tuổi thiếu thời ấy. Ngây ngô, tinh nghịch lại mang theo chút ngỗ ngược sống động, sẵn sàng cháy hết mình vì đam mê và can đảm sống trọn tuổi trẻ của mình. Không phải ai cũng có đủ dũng khí để sống như Dương Tâm Dược và cũng không phải ai cũng may mắn để gặp được một Chung Khả trong cuộc đời mình như Dương Tâm Dược. Nhưng trên hết, qua từng lời văn nhẹ nhàng và đầy ngọt ngào trong “Trách anh quá đáng yêu”, mình hy vọng rằng các bạn cũng có thể như mình, tìm thấy những niềm vui nho nhỏ, nhẹ nhàng hơn cho cuộc sống. ____ * tên một loài sen đá đồng âm với tên bộ môn kiếm đạo. “ “ Trích từ truyện. Rv Dương Tú Nữ *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ Cre Google/Huaban Tình yêu pha lê 1041 15/10/2022 ReviewTÌNH YÊU PHA LÊTác giả Tuyết Ảnh Sương HồnThể loại Hiện đại, Thanh Xuân vườn trường, Ấm áp, dài 10 chươngTình trạng Hoàn đã vị phát hành Quảng Văn LeaksTrở thành bác sĩ, k... Nếu mùa hạ ấy em không gặp anh 1038 15/10/2022 ReviewNẾU MÙA HẠ ẤY EM KHÔNG GẶP ANHTác giả Tuyết Tiểu ThiềnThể loại Hiện đại, thanh xuân vường trường, yêu thầm, GE thiên về SEĐộ dài 36 chươngTình trạng Hoàn đã XB__________________Đây là một câu chuyện, một b... Thất tịch không mưa 1037 15/10/2022 ReviewTHẤT TỊCH KHÔNG MƯATác giả Lâu Vũ TìnhThể loại INCEST WARNING , hiện đại, ngược tâm, nhẹ nhàng, dài 19 chươngTình trạng Hoàn, đã xuất lẽ cuốn sách này không có gì... Thiên sơn mộ tuyết 1036 15/10/2022 ReviewTHIÊN SƠN MỘ TUYẾTTác giả Phỉ Ngã Tư TồnThể loại Hiện đại đô thị, ngược tâm, nam thâm tình, SE. Ngoại truyện dài 25 chương + 4 phiên trạng Hoàn, đã xuất bản, đã chuyển thể thành Từng có người yêu tôi như sinh mệnh 1035 15/10/2022 ReviewTỪNG CÓ NGƯỜI YÊU TÔI NHƯ SINH MỆNHTác giả Thư NghiThể loại Hiện đại, hắc bang, cảm động, SEĐộ dài 11 chương + NTTình trạng Hoàn đã xb__________________Tình yêu "khắc cốt ghi tâm" là như thế nào?Có phải là k... 33 ngày thất tình 1034 15/10/2022 Review33 NGÀY THẤT TÌNHTác giả Bảo Kình KìnhThể loại hiện đại, hài, OESố chương 35 chươngTình trạng hoàn, đã XB chuyển thể thành phimLink onl http// Valentine’s ... Editor Mứt ChanhTên gốc 怪你太可爱Số chương 76Mỗi tuần tớ sẽ đăng 2-3 chươngVăn án 1Mối tình đầu có một loại khá thường gặp, chính là "tớ thích cậu, nhưng ngay cả tớ cũng không nhận ra."Văn án 2Anh là Khả Ái, còn cô là cô gái nhỏ đáng yêu.*Giới thiệu tình tiếtSau cùng, Chung Khả và Dương Tâm Dược đều thuận lợi tốt nghiệp Đại học Yên một đêm đang mơ màng buồn ngủ, hai người nằm trên giường trò chuyện và nói về việc dạy kèm 11 trước kỳ thi tuyển sinh đại Tâm Dược bóng gió Lúc đầu, nếu em thực sự không thể đỗ Đại học Yên Kinh, anh có muốn cùng em đến trường đại học khác không?Chung Khả chả nghĩ về nó Tâm Dược 凸-_- ......Chung Khả Em không thể không vào được Đại học Yên Tâm Dược Sao cơ?Chung Khả Anh là thủ khoa của thành phố. Anh có thể ra điều kiện với văn phòng tuyển Tâm Dược...Chung Khả Anh sẽ nói với họ rằng anh không cần học bổng cao hơn, anh chỉ muốn ở bên cạnh em Tâm Dược Hi hi hi. Tóm tắt truyện Mối tình đầu có một loại khá thường gặp, chính là "tớ thích cậu, nhưng ngay cả tớ cũng không nhận ra " Trách Anh Quá Đáng Yêu của tác giả Mạc Lí là câu chuyện rất dễ thương và ngọt ngào về mối tình đầu như thế Anh là Khả Ái, còn cô là cô gái nhỏ đáng yêu *Giới thiệu tình tiết truyện ngôn tình Sau cùng, Chung Khả và Dương Tâm Dược đều thuận lợi tốt nghiệp Đại học Yên Kinh Vào một đêm đang mơ màng buồn ngủ, hai người nằm trên giường trò chuyện và nói về việc dạy kèm 11 trước kỳ thi tuyển sinh đại học Dương Tâm Dược bóng gió Lúc đầu, nếu em thực sự không thể đỗ Đại học Yên Kinh, anh có muốn cùng em đến trường đại học khác không? Chung Khả chả nghĩ về nó Không Dương Tâm Dược 凸-_- Chung Khả Em không thể không vào được Đại học Yên Kinh Dương Tâm Dược Sao cơ? Chung Khả Anh là thủ khoa của thành phố Anh có thể ra điều kiện với văn phòng tuyển sinh Dương Tâm Dược Chung Khả Anh sẽ nói với họ rằng anh không cần học bổng cao hơn, anh chỉ muốn có em bên cạnh thôi Dương Tâm Dược Hi hi hi

trách anh quá đáng yêu