Nguồn. Haivuongtruyen. Lượt đọc. 21,772. Cập nhật. 18/05/2020. Câu chuyện tình yêu kể về chuyện tình của nam chính mệnh danh là núi băng cùng với cô nàng thích đùa với lửa. Anh có xuất thân là thiếu tướng, hiện tại thân phận khác đó là một tổng giám đốc bá đạo và Truyện: Nàng Dâu Cực Phẩm (full) - Tác giả: Du Nhân - Chương 186- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247 Ngược; Nữ Cường; Quân Sự Ngoài ra, Hồ Tiểu Hi còn phải giúp em theo dõi xem anh có thừa dịp không có em mà lêu lổng với đám phụ nữ khác không!" Thực phẩm cho da dầu mà bạn cần bổ sung và cần tránh dưới đây sẽ giúp chăm sóc tốt hơn làn da nhờn của mình. Những gì bạn ăn sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến làn da của bạn. Nó không chỉ khiến da trở nên nhờn hơn mà còn dẫn đến các vấn đề về da như mụn trứng Không ngoa khi nói " cặp bài trùng " của quần baggy chính là áo crop top, bộ đôi này sẽ giúp những cơ nàng có " vòng eo 56 " khôn khéo khoe được ưu điểm của mình. Bộ đôi này sẽ biểu lộ được nét đậm cá tính và bùng nổ sự lôi cuốn của người mặc . Trích đoạn, giới thiệu nội dung truyện Nàng Dâu Cực Phẩm Nàng Dâu Cực Phẩm - đang tiến hành - Du NhânGiới thiệu truyện ngôn tình trọng sinh cực phẩm này: Viêm Hề vốn là một cao thủ tài chính của phố Wall. Cô nắm trong tay một công ty tài chính đang lên như diều gặp gió thì bất ngờ rơi vào cuộc chiến kinh Vay Tiền Nhanh Ggads. Thanh tùng 127 Tình Sầu Thiên Thu Muôn Lối Tham gia 25/8/2020 Bài viết 17 Đã được thích 5 Điểm thành tích 3 Truyện ngôn tình Nàng dâu cực phẩm - tác giả Du Nhân. - Thể loại Ngôn tình, Xuyên không, văn minh, sủng, tinh khiết, gần đúng 100 chương trước chương cuối có ngược một ít, Nữ cường mồm mép x tổng tài từng nhập ngũ, trâu già gặp gỡ cỏ non, HE. - Độ dài giao động 1400 chương một chương ngắn lắm. - Về phong cách Du Nhân thì chỉ có mỗi bộ Nàng dâu cực phẩm thôi nên mình cũng không biết tác giả này có giới hạn thể loại văn phong không, nhưng mà mình thấy chắc cũng phải có IQ cao thế hệ viết ra được cái truyện này Kiến thức về máy tính, hacker, racker, quân đội trong truyện thì thực sự siêu đỉnh kout luôn ớ, thủ đoạn trong thủ đoạn, hết cú plot twist này tới cú plot twist khác. Truyện cũng khá phi logic và có bàn tay đá quý nên bạn nào muốn gọi chuyên mục thực tế giỏi 1+1=2 thì lộn tiệm rồi nhé * ٩ '' و * - Về nội dung Là câu chuyện về cuộc đời của nữ chính Viêm Hề - một cao thủ chứng khoán hàng đầu của thị trấn, được xem là cao thủ của giới tài chính và cũng là hacker đứng top3 nhân loại. Nhưng mà cũng chính bởi vậy mà xuất hiện không ít mấy thằng ml ghen ăn tức ở và muốn hãm hại cô. Và trong một lần vị kẻ địch truy đuổi cô đã bị ép xẻ sml xuống vực và chết giẫm bỏ moẹ. - Viêm Hề xuyên không vào thân xác của một người phụ nữ tên Đàm Hiđế vương sủng ái- hiện đang bị thương băng bó khắp người bởi bị chồng vũ phu như tên Cai lệ trong Tắt đèn. Nói tới cuộc đời của người phụ nữ Đàm Hi này thì đau khổ bạn đời khổ cực, nguyên chủ là trẻ mồ côi thân phụ mẹ từ sớm, ở với cô chú thì bị chiếm đoạt hết tài sản *đm, gặp mặt tao, tao vả cho gần chết * và bị ép gả cho đại trượng phu thứ nhì nhà họ Tần. Nhưng thằng chồng ml của Đàm Hi lại là tên có thói hành xác thiếu phụ và thích chơi sm, đó cũng là nguyên nhân Đàm Hi bị tiến công sml đang nằm trong viện với thương tích đầy người. - hồi trước hiểu văn án đến đây rồi mình cũng chửi vl, rồi bỏ truyện, mà khoảng 1 tuần sau đó, trong lúc đang đói truyện thì mình lại lấy ra đọc thử và sau cùng là nhảy cmn hố luônNếu Anh chị em lo ngại nữ chính của chúng ta đã cưới phu quân, rồi không còn xử nữ thì sai hết nhé! Chuyện là lúc đang còn học cấp ba, thì nguyên chủ Đàm Hi đã lấy lòng yêu bạn hai nhà họ Tần - Tần Thiên Lâm, nhưng lúc đó lòng anh ta lại chỉ hướng tới ánh trăng sáng trong lòng mình, đó là cô giáo dạy vẽ của Đàm Hi. Con đĩngựa đó lúc đầu cứ tưởng rằng Tần Thiên Lâm là một tên sinh viên túng bấn nên sau khi lên giường với ông hiệu trưởng để có thể đi du học nước ngoài, thì mẹ ta đã chạy tới khóc lóc bảo Tần Thiên Lâm chia tay với mình và nhường hắn cho Đàm Hi khiến Tần Thiên Lâm tưởng thật, giận dữ nên muốn Đàm Hi gả vào Tần gia để báo oán, hắn ghét cô còn không hết nên không có truyện lên giường nhé, và lúc đó nguyên chủ Đàm Hi thế hệ 17 tuổi nên chưa thể đăng ký kết hôn mà chỉ sống ở Tần gia thôi nhé! Còn kết cục của tình đầu thì bị bán bỏ moẹ ra Châu Phi làm gái - Đàm Hi nguyên bản là một em gái hiền đức, yếu ớt, không bản lĩnh còn Đàm Hi với bên trong là Viêm Hề thì biến đổi một cô nàng men như một thằng đờn ông đít thực, mạnh khỏe, bá đạo, không sợ trời sợ đất và khác biệt là còn đanh đá hơn cả nhỏ nhắn Heri °▽° Cô không cho bất kỳ ai động vào mình bằng những kỹ năng của một nhân kiệt tiền giấy chinh phục lòng người. Mà điểm yếu duy nhất của Đàm Hi hiện giờ là cô không có ai để dựa vào, không tiền cũng không quyền.[ p/s nghe bài ' Sức mạnh đồng tiền' đi] Và để thoát khỏi chốn tù ngục nhà họ Tần thì cô nhất định phải tìm ra một người đủ mạnh để bảo vệ cô. Và đó là Lục Chinh – tổng tài của Lục thị, em trai của mẹ chồng Đàm Hi, một chàng trai 'Kim cương lão ngũ' một cây cải trắng nguyên zin chưa bóc tem. - Sau đó là cả một thao tác theo đuổi của cô nàng Đàm Hi, nãy giờ thì mình spoil khá nhiều rồi, nhưng đó chưa là gì phân tích cốt truyện đâu, nào là âm mưu bởi vì sao Viêm Hề lại bị giết, rồi mở sòng bạc, chơi cổ phiếu đến cả nghiệp vụ xây cất tập đoàn của cô kéo theo đó là một giàn nam phụ thâm tình. Trong khi, tác giả còn viết về mấy cặp nhân vật phụ nữa cơ nên truyện còn nhiều cốt truyện loằng ngoằng lắm giống bộ boss hung dữ ông xã kết hôn đi. - Cái mình thích ở đây là cái mồm mép siêu đỉnh của Đàm Hi luôn, cứ mỗi lần nghe bả nói là cười lộn cả ruột. Về ngoại hình với tính cách thì mình cũng không biết nói sao, cả người từ đầu đến chân cứ như diễn viên ý, lúc thì thanh thuần như cô nhỏ xíu nhà bên, lúc thì sexy nóng bỏng Khá giống bị đa nhân cách ha? - mà mình cũng siêu thích Lục Chinh luôn, tính cách của Lục Chinh thì kiểu ngoài lạnh trong nóng ý, bởi ổng từng nhập ngũ nên rất là nghiêm túc, vậy nhưng ổng thốt lên câu nào là cạn lời luôn[ ví dụ như câu ở dưới đấy] Ấy thế mà tới cái chương cỡ 1000 gì đóduy nhất là em, ổng theo đuổi lại bà Đàm Hi nhưng mà rớt mất liêm sỉ ngoài ống cống luôn đợt trước mình có đăng trên Đoản ngôn tình là muốn cưới một người phu quân trách nhiệm như Lục Chinh thì thật vậy, khi chuyện của nhị người bị bại lộ, ông nội không đồng ý cho nhị người tới với nhau tốt khi mọi người phát sinh ra Đàm Hi là hacker BW thì Lục Chinh luôn nói một câu " Dù trời có sập xuống thì tôi cũng sẽ gánh thay cho cô ấy" và anh chuẩn bị trở lại quân đội và gánh toàn bộ tội tình thay cho Đàm Hi, và mình thấy kiểu đờn ông này với Lục Đình Kiêu là nhất ngôn tình luôn rồi đó, không hờ hững quá như Lôi Dận, cũng không hiền lành như Từ Mộ Ngôn Mời quý vị và các bạn đọc tiếp tại trang đọc truyện online Xem thêm các chủ đề tạo bởi Thanh tùng 127 Các chủ đề tương tự - Review Truyện Sói Đến Rồi - Tác Giả Loan - Cùng Review Truyện Ngôn Tình Full Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu - Review Truyện Từng Có Một Người, Yêu Tôi Như Sinh Mệnh Cùng - Review Truyện Ám Dục Của Thánh Yêu - Review Truyện Nàng Dâu Cực Phẩm Chia sẻ trang này Nàng Dâu Cực Phẩm – đang tiến hành – Du NhânGiới thiệu truyện ngôn tình trọng sinh cực phẩm nàyViêm Hề vốn là một cao thủ tài chính của phố Wall. Cô nắm trong tay một công ty tài chính đang lên như diều gặp gió thì bất ngờ rơi vào cuộc chiến kinh doanh của thế lực ngầm, buộc phải chạy trốn, cuối cùng bị ép phải nhảy xuống tỉnh lại, Viêm Hề thấy mình đang trong một cơ thể đầy thương tích. Hóa ra cô đã xuyên vào cơ thể của một cô gái khác tên Đàm Hi. Cô gái này vốn mồ côi cha mẹ, bị chú thím chiếm hết tài sản lại bị ép lấy người khác trong cuộc hôn nhân thương Hề quyết tâm thay đổi số phận của người nguyên chủ này. Trong mắt người khác, khi trước cô nhút nhát, e lệ và luôn bị ức hiếp bao nhiêu thì giờ cay nghiệt, thông minh và tai quái bấy Hi ở trong viện, quen biết với viện trưởng Bàng, vì vậy mà vô tình dây dưa với Tổng giám đốc Lục Chinh của Lục Thị – một trong bốn đại gia tốc danh tiếng nhất thủ đầu hai người gặp mặt không ở đâu lại ở toilet nam. “Ồ… Người anh em, không cần kéo khóa làm gì, cứ tùy tiện đi, tôi chỉ đi dạo thôi.” Nói xong liền chuồn thứ hai gặp mặt là ở phòng bệnh, cô bị anh vác ra khỏi bệnh viện, mang về đem trả cho gia đình. Nhưng Đàm Hi mặt dày quấn lấy, yêu cầu Lục Chinh che giấu cô ba ngày không trở về Tần người cứ thế mà dây dưa với nhau. Câu chuyện tình yêu kể về chuyện tình của nam chính mệnh danh là núi băng cùng với cô nàng thích đùa với lửa. Anh có xuất thân là thiếu tướng, hiện tại thân phận khác đó là một tổng giám đốc bá đạo và lạnh lùng trong giới làm ăn. Cũng vì vậy mà bạch đạo sợ, hắc đạo kính, người ngoài gọi anh là “Sát thần mặt lạnh“. Anh cuồng ngạo, ý chí như sắt đá nhưng lại bị cô mặt dày mày dạn quấn lấy. Cả hai gặp nhau lần đầu là ở địa điểm Toilet nam của bệnh viện. “Ồ... Người anh em, đừng kéo khóa làm gì, anh bạn cứ tùy tiện đi, tôi chỉ đi dạo thôi.” Sau đó chuồn mất. Lần thứ hai gặp mặt, địa điểm Phòng bệnh. “Đó là nơi công cộng, anh không biết sao?” Cô cưỡng từ đoạt lý, anh thờ ơ lạnh nhạt, cuối cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi. Cô lời ngon tiếng ngọt, từng bước áp sát; anh lạnh lùng như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng không thể nhịn được nữa... “Đàm Hi, tôi đã cảnh cáo em là không cần đùa với lửa chưa?” “Ừ, anh chính là lửa, số phận đã an bài để em chơi rồi.” “Đừng hối hận!” Ngày hôm sau, cô nàng nào đó chân tay mềm nhũn khóc không ra nước mắt Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà? Trong lòng Hàn Sóc kinh sợ, mỉm cười ngượng An giơ cổ tay lên nhìn vào đồng hồ, “Sắp rồi, còn 15 phút nữa.”Tiểu công trúa chạy lon ton đi mua nước, “Một lát tới phiên Hi Hi, tớ sẽ ôm bình nước chạy cùng với cô ấy, có thể tiếp nước bất kỳ lúc nào!”Hàn Sóc sờ mùi, đứng sang một bên, để đảm bảo an toàn, cô phải tránh xa cái “máy lạnh bằng thịt người” đang đứng trên chỗ khán đài, nhờ vào lợi thế trên cao nên có thể quan sát hết tình hình đường chạy mà không tốn một chút sức lực Chinh đút hai tay vào túi, tầm mắt nhìn chằm chằm xuống sân Hi rút trúng đường chạy số tổ 7 người, khéo sao cô được xếp vào tổ đầu tiên.“Căng thẳng quá…” Bên cạnh có một cô em đang hít thở sâu, ánh nắng buổi trưa chiếu xuống khiến khuôn mặt cô ta đỏ bừng Hi khá bình tĩnh, hai vòng thôi mà, thi ở đây là thi về độ bền.“Mọi người chú ý!” Trọng tài nhấc loa lên, khẽ họ hai tiếng, “Cuộc sắp sắp sửa bắt đầu. Xin hãy vào vị trí!”Tổ đầu tiên xông pha đi khi chạy, Đàm Hi đặc biệt kiểm tra dây giày, vài động tác làm nóng khiến cho sự hưng phấn trong máu cô trỗi dậy, xoa xoa nắm còi vang lên, nhắc nhở mọi người chuẩn bảy đường chạy, bảy cô nữ sinh làm động tác chạy lấy đà, “Chuẩn bị… Chạy!”Cờ đỏ trong tay trọng tài nâng lên rồi lại hạ xuống, những bóng người lao thẳng về trước như mũi tên được bắn khỏi Đàm Hi sải bước chạy, cô mím chặt môi lại, bên tai chỉ nghe thấy tiếng gió lướt độ của cô không chậm cũng không xem là nhanh. Chạy 100 mét đầu, cô xếp thứ 2 từ dưới đếm lên, sau nửa vòng, cô vươn lên vị trí thứ An đứng trên khán đài, nắm tay bất giác siết chặt lại.“Người chạy đầu tiên sao càng chạy càng nhanh vậy?” Tiểu công trúa thắc mắc, “Không phải nên giữ thể lực, 500 mét cuối cùng mới chạy nước rút sao?”“Chắc là một đứa ngốc.” Hàn Sóc sờ cằm, dáng vẻ lưu An suy nghĩ, rồi nói, “Có hai khả năng. Hoặc là một cao thủ, có thể duy trì tốc độ cao trong suốt 800 mét, hoặc là không hiểu sách lược như Hàn Sóc nói.”“Chẳng phải là người bình thường không dễ gì chạy được dưới vận tốc cao liên tục sao?” Tiểu công trúa líu lưỡi.“Sinh viên năng khiếu thể dục thì có thể, mỗi ngày họ đều sẽ được huấn luyện thế này.”“Chuyên nghiệp đặt chung với không chuyên thì có khác nào ức hiếp người khác chứ?” Tiểu công trúa buồn bực lên An mím môi cười, an ủi, “Hội thể thao cấp trường thôi mà, có tham dự là được rồi.” Vào vòng thứ 2, đa số tuyển thủ đã bắt đầu thấm mệt, tụt về sau lê lết chạy theo. Nữ sinh chạy đầu tiên vẫn giữ được vận tốc cao, tốc độ chỉ nhanh chứ không chậm hơn lúc ban niên, cô ta là “khả năng thứ nhất” mà An An Hi từ vị trí thứ 3 vươn lên vị trí thứ 2,vẫn còn cách khoảng 300m so với nữ sinh chạy vị trí chỉnh nhịp thở, cô bắt đầu tăng tốc ổn vòng cuối cùng, khoảng cách của hai người rút ngắn còn 100m, Đàm Hi híp mắt, hít sâu, bắt đầu lần chạy nước rút cuối Thu là sinh viên năng khiếu thể dục, 800 mét đối với cô mà nói chỉ là case lớp, không ai báo danh, cô bị bắt làm tráng cũng chẳng có gì để phán kháng, hai vòng thôi mà, chẳng là gì so với những bài huấn luyện lúc bình tiện chạy cũng có thể lấy được hạng nhất, phần thi chạy ngắn 100 mét lúc trước, cô đã làm mới kỷ lục trong nên, cô ta cũng chẳng quan tâm lắm với cuộc thi chạy 800 mét này, tăng tốc toàn quá trình, không sử dụng sách lược, cũng không chạy nước rút, đây rõ ràng sự biếng nhác đầy tiêu thành tích vẫn tốt hơn rất nhiều so với người bình không có Đàm Hi, thì giải quán quân chạy 800 mét chắc chắn sẽ thuộc về cô tiếc, 50 mét cuối cùng lại phạm phải sai bóng người chạy lướt qua người cô ta, đợi đến khi Hạ Thu phản ứng lại và muốn tăng tốc đuổi theo thì người đó đã cán vạch đích, tiếng còi vang lên, tiếng hoan hô xung quanh vang lên không 200 sinh viên nam khoa công nghệ thông tin đều đến, thấy nữ thần giành được hạng nhất, tất cả đều kích động đứng hẳn lên ghế ngồi, nâng cao băng rôn trong tay, điên cuồng reo hò.“Nữ thần, giỏi quá!”“Nữ thần, tôi bị cô chinh phục rồi!”“Khoa công nghệ thông tin vô địch!”Một mảng người đông nghịt bất ngờ đứng phắt lên, kèm theo những tiếng hoan hô hưng phấn kích động, có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó hoành tráng đến cỡ nào!Tất cả mọi người có mặt tại đó đều ngơ ngác, giây tiếp theo, Đàm Hi đang thở dốc trở thành tiêu điểm của sự chú ý.“Chậc chậc, lại nổi tiếng rồi.” Hàn Sóc lắc cùng, Đàm Hi giành được quán quân với thành tích về nhất trong tổ số một. Cô reo lên, nhào thẳng vào lòng Lục Chinh dịu xuống, không quan tâm đến việc cả người cô đổ đầy mồ hôi, trực tiếp kéo người vào lòng.“Em nói rồi, chắc chắn sẽ giành giải quán quân mà!” Đàm Hi cọ cọ trong lòng tập nhiều ngày như thế, không hề uổng phí chút nào! Dĩ nhiên, cô cũng may mắn nữa, lật ngược thế cục nhân lúc người ta không chuẩn bị Hi ngẩng đầu, nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của anh, mỉm cười, “Không khen em à?”“Khen thế nào?”Đàm Hi mĩu môi “Cái này cũng cần em phải dạy à, không có thành ý!”Lục Chinh suy nghĩ, “Người phụ nữ của ông đây là thiên hạ đệ nhất?”Đàm Hi tức đến bật cười.“Anh đang khen em hay khen anh vậy?”“Đều khen.”“Đắc ý!”Nhóm Hàn Sóc đừng ở bên cạnh, thấy thế, âm thầm dời tầm cẩu thế này, thật sự ổn sao?Đàm Hi nhận giấy khen và tiền thưởng mười mấy tệ, rời đi đầy tiêu về ký túc xá tắm rửa rồi thay một bộ đồ sạch sẽ, lúc cô xuống lầu, trông cô như biến thành một người bộ váy dài bao quanh thân hình mảnh khảnh, màu đỏ rực rỡ tôn lên làn da trắng nõn, cứ như đóa mai đỏ nở rộ trên nên tuyết trắng, ánh mắt bễ nghễ đầy cao Hàn Sóc sáng rực công trúa hoàn toàn kinh ngạc.“Hi Hi, cậu đẹp như yêu tinh vậy.” An An nói thẳng ra tiếng lòng của mỗi mắt của cô bỏ qua ba người, đáp thẳng xuống cơ thể người đàn ông đang dựa vào tường vì tấm bảng “Nam giới dừng bước” nên Lục Chinh không thể bước vào ký túc xá, chỉ đành đựng đợi ở cửa ra tay kẹp điếu thuốc, khói thuốc trắng mờ che đi khuôn mặt của như cảm nhận được, anh bỗng ngẩng đầu lên, giây tiếp theo, sự kinh ngạc lướt qua đáy Hi nhướng mày, vui vẻ huýt một tiếng manh, côn đồ và sự sang trọng từ trong xương cốt đều thể hiện hết ra ngoài.“Đi thôi.” Cô kéo ba người kia, “Mời các cậu ăn cơm.”“Ai mời?” Ý cười khó che giấu trong khóe mắt của An An.“Người đàn ông của tớ!” Giọng Đàm Hi không hề Sóc mắng cô vênh trong lòng lại than thở, không biết khi nào cô cũng có thể hùng hồn nói ra một câu Đây là bồ của tớ!Bốn cô gái lên xe của Lục Chinh, Đàm Hi ngồi ghế phó lái, băng ghế sau vừa đủ cho ba người.“Ăn gì nào?” Đàm Hi xoay đầu lại Sóc định lên tiếng, bị An An chặn lại, “Anh Lục thấy thế nào?”Sắc mặt An An lạnh lùng, tỏ vẻ nghiêm nghị, bộ dạng hệt như mẹ vợ đang tìm hiểu con rể, nghiêm khắc khó Hi cau mày, tuy trong lòng đã cười bò nhưng không hề thể hiện bất cứ điều gì ra ngoài, mắt liếc nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế lái, dường như đang đợi đáp án của Sóc xem chiến, An đại mỹ nhân không phải là người dễ đối phó công trúa đảo tròng mắt, liếc nhìn An An, lại nhìn sang Lục Chinh, có điều chỉ nhìn thấy phần gáy của anh.“Có kiêng món gì không?” Lục Chinh nói.“A Sóc không ăn tôm, thích đồ ngọt. Dao Dao không ăn cá, thích ăn cay. Tôi không kén chọn, món gì cũng được.” An An trả Sóc kéo tay áo của An An, cử động môi đừng quá An cho cô một ánh mắt an phản ứng của tiểu công trúa hơi chậm, nhưng không hề ngốc. Vừa muốn ngọt, lại muốn cay, còn không thể ăn cá và hải sản, thật là… khá làm khó người Chinh khẽ ừ một tiếng, không nói gì An cũng không hỏi 20 phút sau, xe dừng trước cửa một quán Sóc phản ứng dữ dội nhất, “Không phải ăn cơm sao? Đổi thành uống trà rồi?”An An mím môi, thắc mắc nhìn lướt qua Lục cô không chữa lợn lành thành lợn què, làm người ta xù lông lên rồi đấy chứ?Sau đó mặt trầm xuống, nếu là như thế thật, thì người bạn trai này của Hi Hi thật… chẳng ra làm Chinh không giải thích, tuân theo phong cách ít nói thường ngày, anh giơ tay ra kéo Đàm Hi vào lòng, dẫn mọi người vào trong.“Wow! Kiến trúc phục cổ! Thật không vậy trời?”Đi xuyên qua một hành lang hẹp dài, trước mắt bỗng nhiên sáng rực, núi giả suối nhỏ, đình đài lầu các, cứ như xuyên không đến thời kỳ Minh nhân viên mặc sườn xám nở nụ cười, tiến lên dẫn đường “Mời các vị vào trong.”Đợi mọi người vào trong phòng bao, bên trong có chiếc bàn tròn bằng gỗ hoa lê, trên tường được treo bức Đạp Tuyết Tầm Mai, mùi hương thoang thoảng len lỏi vào chóp mũi mỗi công trúa nhạy cảm nhất “Thơm quá! Hơi thoang thoảng mùi… mai vàng! Cũng không hẳn….” Lần theo mùi hương, liền thấy một chiếc lư xông trầm nhỏ xinh đang bốc khói trắng lượn lờ được đặt trên một chiếc bàn cao nhỏ ở góc chéo phía sau. Mùi hương được tỏa ta từ nơi này.“Một nơi thật phong nhã.”Nhân viên phục vụ mặc sườn xám nhẹ nhàng lùi khỏi cốc cốc…Không lâu sau, tiếng gõ cửa lại vang Chinh “Mời vào.”Một bà cụ mặc tạp dề đẩy cửa vào, mặt mày khí độ bất phàm nhưng lại không khiến người ta cảm thấy uy nghiêm, mà ngược lại lại có cảm giác hòa nhã dề gần, chỉ bởi vì nụ cười quá hiền từ.“Lục tướng đến rồi, đúng là khách quý!”“Chào bà.” Lục Chinh đứng dậy, “Hôm nay làm phiền bà rồi.”Đàm Hi cũng đứng lên theo, chuyện này Lục Chinh không hề nói trước với cô!“Bạn gái?” Cụ bà cười híp mắt, “Cô gái tốt, có phúc tướng!”“Vâng ạ!”“Cảm ơn bà!” Người tinh quái như Đàm Hi có thể lập tức nhập vai diễn, bày ra bộ dáng khiến người ta thương bà đáp lời liên tục, có thể nhìn ra bà đang rất vui.“Đây là bạn học của cháu.”“Chào bà ạ!”“Ngoan! Đều là những đứa trẻ ngoan! Muốn ăn gì, bà đi làm ngay!”Lục Chinh ra hiệu cho An An, An An có hơi mất tự nhiên, nhưng bình tĩnh lại rất đàn ông này của Hi Hi khá là… phúc An “Bà ơi, có thực đơn không ạ?”“Không cần đến thứ đó đâu, các cháu muốn ăn gì cứ nói ra đừng ngại.” Trong mắt cụ bà có sự tự tin chắc chắn, vừa nhìn là biết đây là phong cách của chuyên Sóc muốn ăn khổ qua nhồi thịt và gà kho hạt dẻ, Nhiễm Dao gọi món cá hầm Tứ Xuyên và bò hầm Tứ Xuyên, An An gọi món đậu phụ nước non và cải thảo xào, cuối cùng Đàm Hi gọi món canh sườn non củ bà ghi lại “Lục tướng có muốn uống chút rượu không? Năm ngoái Hàng Tử đi Vân Nam có mang về một ít rượu rắn hổ mang.”“Không cần, cháu lái xe tới đây.”“Vậy được, các cháu đợi chút nhé.”Sau khi bà cụ rời đi, các cô gái nhìn Lục Chinh bằng một ánh mắt khác lòng Hàn Sóc nghĩ người này thật nguy hiểm, nói không chừng lại là phần tử khủng tiểu công trúa ngập tràn tim đỏ Người đàn ông của Hi Hi thật đẹp An bình tĩnh nhất, trước mắt xem ra, người này không tồi, xứng với Hi Hi! Kỳ thật, đầu tháng 6 tham gia thi đại học xong, đến giữa tháng 6 là có thể tra kết quả thi ở trên mạng, kế tiếp là kê khai nguyên thì các trường đại học, cao đẳng sẽ triển khai công tác tuyển sinh từ đầu tháng 7, điểm thi môn chuyên ngành của Đàm Hi rất cao nhưng điểm các môn văn hóa lại bình thường, miễn cưỡng có thể trúng tuyển chính quy, thế nên sau ngày 20 tháng 7 là cô đã tra được kết quả trúng tuyển của mình ở trên mạng điều thư thông báo trúng tuyển được gửi về Đàm gia, cô mãi vẫn không đi thấy khai giảng tháng 9 đã sắp tới rồi, chỉ còn chưa tới 10 ngày nữa, dù cô không muốn về thì cũng không thể không quay lại đó một chuyến chỉ là thư trúng tuyển thì cũng chẳng quan trọng lắm, nhưng cô vẫn còn để dụng cụ vẽ tranh, quần áo, còn có các giấy tờ chứng nhận quan trọng khác ở Đàm gia, thế nên không thể không tối rất phong phú, tay nghề của vú Trương không tệ, vì rất để ý tới khẩu vị của cô nên có hẳn hai món cay, cá chưng tương và sương sáo chua khi ăn xong, theo thường lệ sẽ có một đĩa trái cây, Đàm Hi ăn hết vú Trương tới dọn bàn còn cười nói “Nhìn thon thả như vậy, không ngờ ăn khỏe thế!”Đàm Hi cười, đúng là cô có thể ăn rất may, cân nặng cũng không tăng, vẫn cứ yểu điệu, tinh tế trước sau như dọn xong bếp, vú Trương chuẩn bị ra về, Đàm Hi định giữ bà lại nghỉ ngơi một lát, rốt cuộc bận bịu cả một ngày, con quay thì cũng quay mỏi rồi ấy chứ.“Không sao đâu, tôi quen cuộc sống ở nông thôn rồi, không làm gì còn ngứa tay ngứa chân ấy chứ. Hơn nữa, tôi cũng muốn về sớm một chút để trông thằng cháu nội nhà tôi, chắc chắn nó lại đang bướng bỉnh với mẹ nó đấy...”Đã nói đến thế rồi thì Đàm Hi cũng chẳng tiện giữ bà ấy ở lại nữa, lúc bà ấy về còn nhét cho thêm một túi táo, lại lấy món gân sò khô lần trước mua trong siêu thị ra trút cho bà ấy nửa túi.“Cô Đàm, thế này không được đâu...”“Táo còn cả một hộp lớn, vú cứ cầm về dỗ cháu đi ạ. Gân sò khô cháu cũng chỉ thuận tay mua thôi, định nấu canh hoặc nấu cháo, nhưng mua nhiều quá, để lâu sợ mốc nên vú cứ cầm một ít về mà ăn.”Vú Trương cảm ơn rối rít, ra tới cửa vẫn còn gật đầu cảm ơn Đàm thì không quý, nhưng gân sò khô là thứ tốt, nếu là hàng chất lượng thì nửa túi cũng đã có giá tới cả trăm tệ rồi, con dâu bà rất thích nhưng vẫn chẳng bao giờ dám bỏ tiền ra Hi cười và tiễn bà ra tận ngoài gian vẫn còn sớm, mặt trời mới chỉ vừa xuống núi mà thôi. Lúc trước khi còn ở biệt thự trên núi, ăn cơm xong đều đi ra ngoài vườn đi bộ cho tiêu cơm, nhưng từ sau khi vào ở trong Bồng Lai, cô ngại phải thay quần áo mỗi lần xuống lầu nên càng lười nhác toán thời gian, cô rời khỏi Tần gia cũng gần một tuần phương không hề có bất kỳ động tĩnh nào, cũng chẳng thèm quan tâm cô đang ở đâu, có bị đói chết hay không, Đàm Hi hừ lạnh, thật đúng là cả một nhà đều máu lạnh vô tình như Tấn Huy dối trá, Lục Thảo tàn nhẫn, Tần Thiên Lâm cuồng bạo lực, Tần Thiên Mỹ thì chẳng cần phải nói, một con não tàn đúng nghĩa!Còn về hai vợ chồng Tần Thiên Kỳ với Sầm Vân Nhi, tạm thời vẫn đang ở trong phạm vi cô có thể tha thứ, về sau thế nào thì khó mà nói trước hổ họa bì nan họa cốt, tri nhân tri diện bất tri người là một sinh vật phức tạp, lúc nào cũng có thể thay đổi ra, với Đàm Hi thì thái độ chẳng quan tâm này của Tần gia càng tốt cho cô thôi, cô càng vui vẻ tiêu dao, tự điều, lần này cô đã thực sự hiểu lầm cả nhà họ Tần đó sau khi Đàm Hi trốn nhà ra đi, Tần Thiên Lâm nghe anh trai mình phân tích xong thì luôn rơi vào trạng thái hỗn độn, chẳng chú tâm được vào chuyện gì, cũng chẳng buồn nói chuyện, con người luôn thích vui vẻ náo động lại đột nhiên trở nên trầm mặc, ít nói, quả thực làm cho những người biết hắn cảm thấy sợ hãi.“Mẹ, gần đây anh con có vẻ không ổn lắm!”Lục Thảo tức đến nghiến răng “Từ sau khi con bé kia đi, anh của con liền trở thành người không bình thường như thế đấy.”“Con bé kia...” Tần Thiên Mỹ kinh hãi, “Ý mẹ là Đàm Hi á?”“Cũng không biết con yêu tinh đó dùng thủ đoạn gì nữa, tự nó bỏ đi thì cũng thôi đi, còn câu luôn cả linh hồn của đàn ông theo! Đời trước của Tần gia chúng ta nợ nó cái gì hay sao mà ra nông nỗi này chứ? Nhất định phải làm cho cửa nhà không yên mới chịu dừng tay sao?”“Mẹ, mẹ nói anh con... là vì Đàm Hi sao?!” Giọng Tần Thiên Mỹ cao vút, trong đáy mắt tỏ vẻ không thể tin nổi.“Con nghĩ kỹ lại mà xem, anh con bắt đầu không ổn từ khi nào hả?”Tần Thiên Mỹ suy nghĩ, rất nhanh, sắc mặt liền biến đổi, cuối cùng trở thành tái nhợt.“Không, không thể nào... Sao anh con có thể coi trọng nó được chứ?”Lục Thảo cười lạnh, “Năm đó, cái con đĩ họ Hề kia đi cũng không thấy Thiên Lâm mất hồn mất vía thế này. Đàm Hi đúng là có thủ đoạn, sao mẹ lại coi thường nó như thế chứ?” “Mẹ, có phải mẹ nghĩ xa quá rồi không? Lần trước anh con uống say vẫn còn gọi tên Hề... con đĩ kia mà, sao có thể vì Đàm Hi mà biến thành cái dạng đó được chứ?”“Con bé ngốc này, con đã quá coi thường tốc độ thay lòng đổi dạ của một người đàn ông, cũng đánh giá sự chung thủy của anh Hai con quá cao rồi.”“Chẳng lẽ anh ấy thực sự thích... Đàm Hi ư?” Tần Thiên Mỹ nghẹn họng trân trối, đánh chết cô ta cũng không dám tin vào chuyện này!Tại sao có thể như thế chứ?Rõ ràng trong lòng anh Hai yêu người con gái khác, cưới Đàm Hi về chỉ để tra tấn thôi cơ mà!Lúc trước còn đánh Đàm Hi tới mức phải nhập viện, lúc cô ta chạy vào phòng ngủ thì vẫn còn thấy dưới đất đầy máu tươi và mảnh kính vỡ.“Có phải thích không thì giờ mẹ cũng chưa chắc được, nhưng có một điều tuyệt đối không sai, đó là anh hai con chắc chắn đã động lòng rồi.”“Vậy giờ chúng ta phải làm sao đây? Vất vả lắm mới đuổi nó đi được, chẳng lẽ còn phải tìm nó về sao?”Lục Thảo nhớ tới việc này liền tức tối, trừng mắt hung dữ với con gái “Đều tại con làm chuyện ngu xuẩn hết! Đặt một cái bẫy vô số sơ hở chờ người ta nhảy vào, giờ thì tốt rồi, không đánh chết được con rắn còn bị nó cắn một cái!”“Con cũng không ngờ...”“Không ngờ?! Con thì có bao giờ ngờ được cái gì cơ chứ?! Con nghĩ đàn ông Tần gia là đồ ngốc nên không nhìn thấy tâm địa gian xảo của con à?”“Mẹ, ba đã dạy dỗ con rồi, xin mẹ đừng nói nữa có được không ạ...” Mẹ thì nghĩ mình cao minh lắm chắc? Chẳng phải cũng bị nhìn thấu, chỉ là ba với anh không tỏ rõ cho mẹ thấy mà thôi!Lục Thảo thở dài một hơi, bình tĩnh trở vậy, vốn đứa con gái được bà ta dạy dỗ này đã chẳng nên cơm cháo gì rồi.“Chờ xem thôi, sớm muộn gì ba và anh con cũng đón nó về...”“Không được! Sao có thể để nó về nhà được chứ?”“Nếu con không vui thì gào với mẹ ở đây có ý nghĩa gì hả? Tìm ba con mà nói đi!”“Con... không dám.”Lục Thảo giậm chân, chỉ hận rèn sắt không thành thép.“Lúc Đàm Hi đi, nó nói gì con cũng nghe rõ rồi đấy, nó sẽ không dễ dàng bỏ qua việc này đâu, nó luôn mồm lên án người của Tần gia khắt khe như thế nào, xa lánh nó như thế nào, hơn nữa giờ con còn để nó tóm được nhược điểm, chẳng lẽ còn không nhân cơ hội đó mà phát tác đòi công bằng?”Lục Thảo cũng đã xâu chuỗi hết các sự tình, sau khi suy nghĩ cặn kẽ mới dẫn tới được kết luận suy đoán này, tức tới mức ruột gan cồn cào!Không giải thích ngay mà im lặng chờ Thiên Mỹ làm mọi chuyện ồn ào lên rồi nó mới than thở khóc lóc kêu oan uổng, lại chỉ ra những điểm đáng ngờ một cách rành mạch, có trật tự, cuối cùng hoàn toàn bùng nổ và dẫn tới tiết mục rời nhà trốn ĩ như thế, Tần gia trở thành bên đuối lý, nó lại nói thêm mấy câu tàn nhẫn, bày tỏ thái độ là có thể nắm chặt quyền chủ động khống chế Thảo thông minh một đời, tâm cơ thủ đoạn không dưới cơ người khác, không ngờ lại ăn mệt bởi chính đứa con dâu thứ hai mà mình luôn khinh ngày nay, Tần Tấn Huy lúc nào cũng tỏ thái độ không vừa lòng với bà ta, luôn phê bình bà ta công khai lẫn âm thầm.“Mẹ, mẹ mau nghĩ cách gì đi! Con không muốn thua cái con đĩ Đàm Hi đó đâu!”“Mẹ còn có cách nào chứ hả? Nhà này vẫn luôn do ba con làm chủ.”Trong đôi mắt của Tần Thiên Mỹ có ánh sáng lóe lên, tuy rằng cô ta không thông minh nhưng cũng chưa ngu tới mức hết thuốc ràng mẹ cô ta nói vậy là muốn xúi giục cô ta tới cầu xin trước mặt ba mình, thành công thì Đàm Hi sẽ hoàn toàn biến mất ở Tần gia, mà không thành công thì cũng chỉ có cô ta bị ăn mắng mà thôi!Nghĩ như thế, trong lòng Tần Thiên Mỹ thấy cực kỳ hụt trước chính là bà ấy nghĩ ra cái cách này, giờ hỏng chuyện lại bắt cô ta gánh, đây là chuyện mà mẹ ruột sẽ làm với con gái của mình sao?Đúng là, bản thân nếu đã có tính ích kỷ thì khi đối xử với người khác cũng sẽ ích thực, Lục Thảo muốn cô ta tới nói mấy câu nhõng nhẽo với Tần Tấn Huy, không mong có thể hoàn toàn đuổi được Đàm Hi ra khỏi Tần gia, nhưng tốt xấu cũng có thể khiến ông ta thương xót hai mẹ con bà ta, tránh phải đi ăn nói khép nép, cầu xin con bé Đàm Hi đó trở về nói gì thì nói, ông ta vẫn luôn yêu thương đứa con gái này, cho dù có mắng vài câu nhưng trong tâm lý vẫn nhất bên trọng, nhất bên khinh, từ đó, bà ta liền có thể đạt được mục đích của tiếc, Tần Thiên Mỹ không hề nhìn thấy sự khổ tâm của Lục Thảo, không chỉ thế, còn sinh ra khoảng cách với mẹ của mình.“Con gặp ba con nhõng nhẽo mấy câu, xin ông ấy...”“Mẹ! Mẹ làm thế chẳng phải là đẩy con đi tìm chửi à?” Nói xong, chạy ra khỏi phòng mà không thèm quay đầu nhìn một cái, cửa phòng bị cô ta đóng mạnh tới mức phát ra một tiếng vang rền chói Thảo đứng im tại chỗ, tức hộc bà ta có thể nuôi dạy một đứa con gái ngu như lợn thế này chứ? Quả nhiên, lúc ăn cơm chiều, Tần Tấn Huy liền nói tới chuyện đi đón Đàm Hi về nhà...“... Vợ của thằng Hai đã đi nhiều ngày như thế rồi, có lẽ cũng đã bớt giận, có phải nên tìm thời gian đi đón người về không? Suy cho cùng, con bé vẫn là vợ của Thiên Lâm, người trong nhà đánh nhau, truyền ra thì còn ra cái thể thống gì chứ hả?”Lục Thảo và Tần Thiên Mỹ im phăng phắc, động tác nhai nuốt cũng không còn trôi chảy như cũ Thiên Kỳ thì không có phản ứng gì vì đã dự kiến được một lúc lâu, Tần Thiên Lâm mới hiểu ra ba mình vừa nói cái gì, hai mắt lập tức sáng lên, buồn bực suốt mấy ngày qua cũng thay đổi.“Vâng, để ngày mai con... không, ăn cơm xong con sẽ chạy đi đón cô ấy ngay!”“Ba, con nghĩ lần này em dâu tức giận không nhỏ đâu, chỉ sợ là sẽ không quay về.” Sầm Vân Nhi rũ mắt, khẽ khàng lên tiếng, có vẻ hơi áy khắc mà nói thì việc này cũng không phả không liên quan tới cô ta, tuy rằng cô ta không tham dự vào hành động của mẹ chồng và em chồng nhưng quả thực đôi khuyên tai đính ruby kia là do cô ta tự làm với bị trách móc thì thà cứ thẳng thắn thừa nhận cho xong.“Hay là để con đi với Thiên Lâm, xin lỗi em ấy đàng hoàng.”Quả nhiên, Tần Tấn Huy liền tỏ vẻ vừa lòng, “Vợ của thằng Cả quả thực là hiểu chuyện.”Sầm Vân Nhi cười đến xinh đẹp.“Nếu đã thế thì Thiên Mỹ và mẹ các con cũng đi cùng luôn đi.”“Ba! Con không muốn...”Rầm-Một bàn tay vỗ mạnh xuống bàn, mặt già âm trầm.“Có bản lĩnh gây họa thì phải có dũng cảm gánh vác. Dù con có không muốn đi thì cũng phải đi! Đó là chị dâu Hai của con.”“Còn lâu ấy! Đàm Hi không phải chị dâu Hai của con! Anh còn còn chẳng thèm để ý tới nó. Chị dâu Hai ư? Cô ta xứng sao?”“Câm miệng!”Lần này, người lên tiếng không phải Tần Tấn Huy mà là Tần Thiên đàn ông trợn trừng mắt tức giận, bạo ngược cuồn cuộn trong đáy mắt, “Chuyện của anh không tới lượt em chõ mõm vào! Nếu anh đã cưới Đàm Hi vào cửa thì đã đáng để em phải gọi một tiếng chị dâu rồi!”“Anh Hai, anh...” Mặt Tần Thiên Mỹ trắng bệch, mấp máy môi, không tin nổi.

nàng dâu cực phẩm có ngược không