Không chỉ xinh đẹp, Công chúa Jenna Norodom của Campuchia còn được xem là một viên ngọc quý trong làng giải trí vì có thể ca hát, nhảy múa và nói được 5 thứ tiếng. Tiểu công chúa Jenna Norodom sinh năm 2011 tại Paris, Pháp. Mẹ Norodom Jenna là công chúa Norodom Bupphary, con gái của Hoàng tử Norodom Chakrapong và cụ cố của
Tây Thu tiểu công chúa - Lan Rùa ( Full ) Audio upload by: MC - Phan Ngọc Ánh. -. 26/10/2016 Cập nhật ngày: 11/12/2018. 8069. 87. Phát thanh viên. Phan Ngọc Ánh.
Các công chúa và hoàng tử ở những đất nước này luôn khiến nhiều người dõi theo bởi bên cạnh sự tài năng, họ còn rất xinh đẹp làm lay động trái tim của hàng triệu con người. 1. Công nương Monaco Grace Kelly. Công nương Grace Kelly (Nguồn: Harper's Bazaar Việt Nam)
2.7M views, 87K likes, 8.5K loves, 527 comments, 664 shares, Facebook Watch Videos from VietFilm TV: Cuộc đời nhất định phải có một cô con gái
Tuy còn rất nhỏ tuổi nhưng các tiểu công chúa nhà sao Việt đã được dân tình dự đoán sẽ trở thành Hoa hậu tương lai. Ấy là bởi bé gái nào cũng xinh xắn và sở hữu thần thái, khí chất đáng gờm. Bên cạnh giọng nói dịu dàng, Sol còn gây ấn tượng với nhan sắc rạng
Vay Tiền Nhanh Ggads. Lần cập nhật gần nhất March 19th, 2020 - 1012 am Một cô bé có khiếu kể chuyện, tốt bụng và bản lĩnh, dù xuất thân từ một gia đình giàu, luôn được cưng chiều hết mực và có được tất cả những thứ mà ai cũng phải ghen tỵ. Nhưng cô bé không có tính huênh hoang, coi thường người khác. Rồi khi cha cô bất ngờ qua đời, cô bé trắng tay, trở thành trẻ mồ côi, bị coi thường, bị chà đạp, bỏ đói, trách móc vô cớ, nhưng em không như những đứa trẻ khác chỉ biết khóc lóc mà lầm lì, dám đứng lên chống chọi lại những điều đó, vẫn tốt bụng và đồng cảm khi xưa. Review 3 REVIEW CÔNG CHÚA NHỎ – FRANCES HODGSON BURNETT 4/5 Dòng văn học kinh điển dành cho thiếu nhi đã hấp dẫn tớ khoảng thời gian gần đây, trong đó có cuốn Công Chúa Nhỏ này thích lâu rồi mà mãi đến bây giờ mới có cơ hội diện kiến chính thức. Tác giả Frances Hodgson Burnett cũng là người chắp bút viết Khu Vườn Bí Mật mà tớ rất thích luôn cho hẳn 5 sao lận, đã có bài review rồi nhen. Công Chúa Nhỏ là câu chuyện về cô bé 7 tuổi Sara Crewe, con gái của Đại tá Crewe nên từ nhỏ bé luôn được nuông chiều, yêu thương và sống trong sự giàu có. Một ngày kia, Sara Crewe được cha đưa đi học tại một trường nữ tư thục. Vốn do là một đứa trẻ đã ngậm trong miệng chiếc thìa bạc từ khi mới lọt lòng, Sara Crewe nhanh chóng trở thành “học sinh bày tủ kính” – một cô công chúa nhỏ trong trường. Tuy vậy đau lòng thay, cha của Sara qua đời, tài sản đồ sộ của ông tiêu tán, Sara trở thành một đứa trẻ mồ côi và hoàn toàn trắng tay. Từ một học sinh bày tủ kính, cô bé trở thành chân chạy việc vặt ở trường, bị ghẻ lạnh, bị bỏ đói và bị ngược đãi bởi chính những con người từng cưng nựng cô vì đống của cải nay đã mất trắng. Đọc Công Chúa Nhỏ tớ cứ liên tưởng tới một phần câu chuyện Cinderella, một cô gái không cha không mẹ và suốt ngày bị đày đọa bởi mẹ con mụ dì ghẻ. Nhưng dẫu sống trong hoàn cảnh đau khổ tột cùng ấy Sara vẫn luôn tự an ủi bản thân, cố gắng vượt qua khó khăn và dù có bị đối xử tàn nhẫn như thế nào, Sara vẫn luôn xử sự lịch sự và cung cách hệt như một cô công chúa nhỏ kiên cường. Một trong những “vũ khí tinh thần” của Sara đó là trí tưởng tượng của cô bé, dường như sự “giả định” chính là sức mạnh để giúp Sara vượt lên trên cả thực tại khốn cùng ấy và đưa trái tim cô bé chu du vào thế giới của Phép Màu. Mặt khác, Công Chúa Nhỏ không chỉ là câu chuyện về một cô tiểu thư thất thế mà trên cả, câu chuyện đã ca ngợi lòng tốt, lòng hướng thiện và niềm tin vững chắc vào điều ở hiền thì gặp lành. Đó là hình ảnh của cô bé Sara dù đói lả người nhưng vẫn dùng số tiền nhặt được để mua bánh mì cho một đứa trẻ ăn xin vất vưởng. Đó là hình ảnh của cô bé Ermengarde dù ngốc nghếch nhưng sẵn sàng ở bên Sara bầu bạn. Là cô bé giúp việc Becky rách rưới nhưng lại luôn dành tình cảm thương mến chân thành nhất dành cho cô tiểu thư thất thế nhỏ tuổi. Không chỉ vậy, câu chuyện còn phê phán những kẻ hám của, tham lam, giả nhân giả nghĩa qua hình tượng bà Minchin – một cô giáo trường nữ sinh – khi biết Sara giàu có thì dịu dàng hiền lành, nhưng khi cô bé trở thành trẻ mồ côi vô sản thì sự dịu dàng ấy đã biến thành sự ghẻ lạnh rẻ rúng đến hèn hạ. Có thể mới đầu đọc nhiều người cho rằng sự đối nhân xử thế của Sara đôi với mọi người như là một vị thánh nhân, tuy nhiên Công Chúa Nhỏ vẫn là một tác phẩm mang hơi hướng thần tiên nhằm nhấn mạnh vào lòng tốt và ở hiền gặp lành. Và rằng đôi khi Phép Màu vẫn hiện hữu đâu đó ở trên cuộc đời này. Phép Màu chẳng phải là bà tiên, chẳng phải là từ trên trời rơi xuống mà đôi khi Phép Màu lại chính là tình yêu thương giữa người với người, là lòng trắc ẩn khi biết cho đi và là sự lương thiện hiện hữu trong tâm hồn mỗi người. Công Chúa Nhỏ đã hội tụ đủ những Phép Màu như thế, và chắc chắn đây là một câu chuyện hay không chỉ dành cho thiếu nhi mà còn dành cho cả người lớn nữa. Truyện còn kèm theo cả những trang minh hoạ vô cùng tuyệt vời và chắc chắn là sự lựa chọn tuyệt giời ông mặt giời cho “quick reading”! Highly recommend! – Love Books Love Life Người ta thường nói “Hoàn cảnh làm thay đổi con người” khi nói về sự tha hóa của con người dưới sự áp bức của đời sống, xã hội. Nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của tác giả Nam Cao là một ví dụ điển hình cho câu nói ấy. Nhưng cô bé Sara Crewe trong cuốn sách “Công chúa nhỏ” của nhà văn người Anh Frances Hodgson Burnett lại là một trường hợp ngoại lệ. Vốn được sống trong nhung lụa từ nhỏ, được người bố – đại úy Crewe cưng chiều hết mực, muốn gì được nấy, tưởng chừng Sara Crewe sẽ là một đứa trẻ ngỗ nghịch, chỉ biết đòi hỏi và không bao giờ chịu nghe lời người khác. Từ những trang sách đầu tiên, nhân vật Sara Crewe đã đánh bay những lầm tưởng ấy bằng cách cư xử lễ phép, đối xử công bằng với tất cả mọi người, không phân biệt cao sang hay thấp kém, nghèo hèn. Và điều đặc biệt hơn cả ở cô bé đó chính là lối suy nghĩ giàu tưởng tượng, tài năng kể những câu chuyện kì thú khiến không ai có thể sao lãng được và những lời nói kì lạ – có phần “già trước tuổi” so với một cô bé mới bảy tuổi. Câu chuyện bắt đầu vào ngày cô bé được đưa đến trường nữ tư thục của cô Minchin. Bằng số tiền trong gia sản kếch xù của mình, đại úy Crewe mua cho cô những quần áo đẹp nhất, những vật dụng và đồ trang trí lộng lẫy nhất, đồng thời dặn dò cô giáo “hãy cho nó bất kỳ thứ gì nó muốn”. Nhận ra tiềm năng của cô học sinh nhỏ, cô Minchin tỏ ra rất niềm nở, dành rất nhiều sự ưu ái cho cô bé – điều mà rất ít đứa trẻ trong ngôi trường đó có được, nhằm biến cô bé trở thành “một học sinh trong tủ kính” – đại diện và quảng bá cho ngôi trường. Với nhiều sự ưu ái như thế, Sara Crewe bỗng chốc trở thành một cô công chúa trong chính ngôi trường mình theo học – theo cả hai nghĩa ca ngợi và mỉa mai. Tất nhiên, cách cư xử của cô bé cũng chẳng khác nào một cô công chúa nhỏ. Nhưng một biến cố trong đại xảy ra. Cha Sara qua đời, tài sản của ông hoàn toàn tiêu tán. Trong chính ngày sinh nhật của mình, Sara bỗng trở thành đứa trẻ côi cút và hoàn toàn trắng tay. Nhận ra điều đó, cô Minchin hoàn toàn thay đổi thái độ, ngay lập tức biến cô bé mới lên tám trở thành một đứa trẻ lao dịch, chạy việc vặt ở trường, bị ghẻ lạnh và ngược đãi. Từ một tiểu thư giàu có với căn phòng ấm áp và đầy đủ tiện nghi, trở thành một đứa trẻ côi cút lúc nào cũng đói bụng, sống ở một gác xép ọp ẹp lạnh lẽo chỉ trong một đêm, Sara Crewe vẫn là một cô công chúa nhỏ, kể cả bên trong lẫn bên ngoài. Cô bé vẫn giữ nguyên những phẩm chất ban đầu của mình, tốt bụng, lễ phép và giàu chí tưởng tượng. Từ những câu chuyện lạ kỳ, thú vị khi còn ở thuở sung túc, trí tưởng tượng của cô bé bắt đầu xuất hiện ở những nơi bình thường, thân thuộc như căn phòng xập xệ trên gác mái, câu chuyện về chú chuột Melchisedec sống ở trong bức tường, hay gia đình Lớn sống trên con đường cô vẫn hay chạy việc vặt. Điều đó không chứng tỏ trí tưởng tượng của Sara đã bị thui chột đi trong sự đói nghèo và ghẻ lạnh, mà chỉ là cách giúp cô bé vượt qua cuộc sống khốn khó, bữa được, bữa không của mình. Không phải ngẫu nhiên, nhà văn viết nên câu chuyện nằm trong cuốn sách này lại lấy cái tên “Công chúa nhỏ” để đặt tên cho nó. Trong suốt khoảng thời gian mà câu chuyện này diễn ra, chưa một giây phút nào Sara Crewe không cảm thấy mình là một cô công chúa thực sự. Ngay cả trong cảnh nghèo đói đến cùng cực, cô bé vẫn tự nhủ với mình rằng “Một công chúa thì không nổi xungMột công chúa thì phải lịch công chúa thì không trả đũa những kẻ nhạo báng mình.” Ngợi ca sự trong trẻo và can đảm của tâm hồn, trước tất cả nghiệt ngã của dòng đời, bằng niềm tin kiên định rằng ở hiền luôn luôn gặp lành, cho dù mọi thứ nhiều khi trông không phải vậy, “Công chúa nhỏ” đã trở thành một tác phẩm kinh điển, được chuyển thể thành phim truyền hình, phim điện ảnh và nhạc kịch, được đông đảo công chúng và trẻ em nói riêng đón nhận tha thiết. – Cẩu Tức Bản mình đọc của Nhã Nam xuất bản. Bìa sách khá đẹp, hình công chúa nhỏ mặc váy xanh sẫm khá sang chảnh. Trong sách có vài trang minh họa, nhìn xưa xưa. Tuy nhiên mình thấy khổ sách hơi hơi không phù hợp vì nó hơi to & dài. Giá thể là cỡ bình thường nhìn sẽ nhuốm màu cổ tích giả mình cũng không nhớ tên nhưng dịch khá nuột. Tuy vậy bạn ấy dịch Sara là Nó, nghe có vẻ hơi đường phố một chút. Mình thích dịch là Em, vì thực ra Sara là một cô bé dễ thương, đáng yêu và lịch thiệp. Nghe Nó cứ sao sao ấy Đây là một câu chuyện cổ tích về một nàng công chúa nhỏ, một nàng công chúa dù không còn là công chúa cũng vẫn giả vờ là công chúa để sống tốt với những người xung quanh. Sara Crewe vốn là một công chúa nhỏ, mồ côi Mẹ & được bảo bọc bởi người Cha giàu có là đại úy Ralph Crewe. Đại Úy chi nhiều tiền làm con gái mình vui và đảm bảo em có mọi thứ em muốn. Sara được gửi đến trường nội trú Nữ của cô Minchin – một bà giáo khô khan ích kỷ và đầy tính toán nhưng luôn tỏ ra thân thiện trước mặt phụ huynh học sinh. Trong hoàn cảnh ấy, dù được nuông chiều hết mực, được ở phòng riêng và có những bộ váy áo diêm dúa đắt tiền cùng nhiều đồ chơi thượng hạng nhưng Sara không hề tỏ ra hợm hĩnh, thậm chí em sống rất chan hòa với bạn học, luôn lễ phép với thầy cô và thực tế là em có những suy nghĩ hết sức chín chắn, những câu nói hóm hỉnh ở tuổi lên 7. Qua nhiều năm sống ở trường của cô Minchin, Sara đã được hầu hết bạn bè yêu quý và kết thân với Becky – một em gái mồ côi và làm đầy tớ ở đúng ngày sinh nhật thứ 11 của mình, Sara nhận được tin dữ là Cha mình đã qua đời, toàn bộ tài sản cũng tiêu tán, mỏ kim cương cũng thành mây khói. Cô Minchin rất giận dữ với tin tức này vì điều ấy đồng nghĩa với việc người cha đã chết của Sara không thể chi trả số tiền cô đã ứng trước để tổ chức tiệc sinh nhật lộng lẫy cùng váy áo đã mua cho Sara. Sara từ một cô công chúa nhỏ trở thành đứa bé mồ côi, không còn xu dính túi và gánh một khoản nợ kếch xù. Tuy thế, những tưởng Sara sẽ sụp đổ nhưng thái độ của em lại rất bình tĩnh, đón nhận & bình thản chấp nhận làm đầy tớ để chi trả cho cô Minchin. Cũng bởi vì em đã hứa với Cha là sẽ chịu đựng. Em đã chịu đựng nỗi nhớ Cha, nhớ Ấn Độ và giờ đây là chịu đựng hoàn cảnh khó khăn này. Theo mình thì đây không chỉ là tác phẩm cho thiếu nhi mà nó còn xứng đáng là một tác phẩm để những người lớn nhìn vào và học hỏi. Chúng ta sống quá ích kỷ, coi trọng vật chất và xem thường những người không có của cải như mình mà quên đi rằng điều quan trọng nhất chính là phẩm chất tốt đẹp của mỗi người. Không phải ai cũng là những công chúa, những hoàng tử hay ông vua bà chúa nhưng chúng ta có thể giả vờ, có thể hành xử “Như Thể” chúng ta là như vậy. Một trong những cá tính hay ho nữa của Sara chính là em Nghĩ ra & Bịa ra mọi chuyện theo hướng tốt đẹp nhất. Cô bé này khi ở hoàn cảnh khó khăn nhất cũng tự kiến thiết ra một viễn cảnh tươi sáng để tin vào đó. Ví dụ như khi Lottie đến thăm căn phòng gác mái ẩm thấp, đầy chuột nhắt của Sara, em đã biện hộ rằng ở đây em được ngắm ánh mặt trời đầu tiên, được nhìn thấy những vì sao lấp lánh và được tự do trong thế giới riêng cùng Emily – con búp bê xinh đẹp mà Sara đã hiểu rõ trước cả khi mua nó. Mình thích Sara chỉ bởi những điều này. Trí tưởng tượng và tính cách lạc quan đó thật tuyệt vời ý Ở một khía cạnh nào đó, có thể vẫn hơi AQ nhưng mình cho rằng đó cũng là một loại năng lực. Con người ta cần phải hướng về phía trước, về mặt trời, về những điều tốt đẹp nên tài năng “nhìn ra điểm tốt trong điều xấu” mình cho là rất hiếm gặp Sara có hàng xóm mới. Ngôi nhà sát bên trường học mới có chủ Tôn ông bị bệnh mới hồi phục, một gia nhân người Ấn Độ và gia đình bạn bè của họ gia đình mà Sara vẫn gặp họ đi qua và em yêu mến gọi họ là Gia đình Lớn. Một câu chuyện mới về họ được mở ra. Không còn gì bí mật nữa, Tôn ông nhà bên luôn khắc khoải tìm cho được đứa bé con của bạn cũ của mình & người cha của Gia đình Lớn đang nỗ lực giúp ông. Đứa bé không phải ai khác chính là Sara. Điều trớ trêu là Tôn ông sau khi bị bệnh não thì suy giảm trí nhớ và thực sự không biết bạn mình – Đại Úy Ralph đã gửi con gái ở đâu và đứa bé ấy tên là gì? Sara – với bản tính thánh thiện & thương người thường xuyên thấy Tôn ông ngồi ủ rũ qua cửa kính và em thầm lo cho ông, thầm cầu nguyện cho ông luôn khỏe và vui vẻ. Vào một đêm khi mở cửa phòng áp mái, Sara gặp người hầu Ấn Độ hàng xóm và vui vẻ nói chuyện với anh này bằng tiếng Ấn. Sau đó vì cảm mến & thương Sara chịu khổ, hàng đêm người hầu Ấn Độ vẫn leo sang gác mái của Sara và nghe được những câu chuyện do em thì thầm với chú chuột nhỏ, với bốn bức tường và với mấy cô bạn thân.. Cảm mến Sara và những câu chuyện nhỏ của em, anh người hầu trong lúc chăm sóc Tôn ông đã kể lại cho ông nghe những mong ước nhỏ nhoi đó và họ cùng nhau làm vài điều kỳ diệu cho Sara. Qua cửa sổ của gác mái, anh bạn người phương Đông nhỏ nhắn & khéo léo đã trang trí lại căn gác mái cho Sara và mang đến đó những món ăn ngon lành, giúp em sưởi ấm những ngày giá rét, khiến em hồng hào xinh đẹp hơn và thêm phần tự tin hơn với những bộ váy diêm dúa được gửi trực tiếp về trường. Một ngày, khi con khỉ của anh bạn Ấn Độ chui qua gác mái, Sara bế nó sang nhà Tôn ông và cũng đúng lúc đó thì người Cha của Gia Đình Lớn trở về sau chuyến tìm kiếm với tin buồn là không thấy được đứa bé kia. Tình cờ Sara cũng tới nhà Tôn ông vào thời điểm đó và đã gọi tên anh người hầu là sababb hoặc một từ na ná thể để chỉ người hầu theo tiếng Ấn – mình không nhớ rõ từ này. Ngạc nhiên vì cô bé biết từ đó, Tôn ông hỏi thêm Sara, từ đó câu chuyện về việc em sinh ra ở Ấn Độ, có người cha quân nhân được kể lại & Tôn ông đó đã vui mừng khôn xiết khi gặp lại Sara. Điều kỳ diệu và trớ trêu là em bé ở ngay phía bên kia bức tường. Kết thúc chuyện, Sara quay lại 1 tiệm bánh mỳ mà bác bán bánh tốt bụng đã bán cho em 6 cái bánh. Bà bán bánh vẫn nhớ Sara vì đây là cô bé đói đến muốn xỉu nhưng vẫn nhường 5 cái bánh cho đứa bé ăn mày ngồi đó. Bà bán bánh đã nhận đứa trẻ ăn mày đó về làm việc & từ nay bà sẽ rất vui lòng được làm bánh, đứa bé giúp việc kia cũng sẽ rất vui khi được mang bánh đi phát cho những em bé lang thang ở khắp Luân Đôn.. Một câu chuyện đơn giản, ly kỳ và rất đẹp, phù hợp cho trẻ con, cho người lớn và cả những người già. Đọc và củng cố thêm niềm tin, từ nay mình phải luôn cư xử như thể mình là nữ hoàng, phải cư xử tương xứng với phẩm giá nữa. – Tiểu Khả Trích dẫn “Nếu mình là một công chúa… một công chúa thực sự” Em thì thầm một mình “Mình có thể đem đến cho những người nghèo khổ niềm vui và tiền bạc. Nhưng nếu mình là một công chúa giả vờ thì mình có thể làm được một số việc cho mọi người. Những việc tương tự như vừa rồi chẳng hạn. Bạn ấy rất vui khi được nghe mình kể chuyện và mình nghĩ đó là điều mà người ta thường gọi là hạnh phúc. Mình sẽ giả vờ là một công chúa để làm mọi việc miễn sao mọi người hạnh phúc. Mình là người đem hạnh phúc đến cho người khác”. “Khi mình không nổi giận, người ta biết là mình mạnh mẽ hơn họ bởi vì mình đủ mạnh mẽ để kiềm chế cơn giận còn họ thì không” “Tao rất hay phát cáu với nó, nhưng phải nói là nó chẳng bao giờ quên cung cách xử sự của mình. Nào là Chị đầu bếp, mong chị vui lòng’, Chị đầu bếp, em xin lỗi nhé, Chị đầu bếp, em muốn phiền chị’. Nó thốt ra những câu ấy dễ như bỡn ấy” “Nếu mình là một công chúa ăn mặc rách rưới thì mình vẫn có thể là một công chúa trong tâm hồn. Sẽ thật dễ dàng để làm một công chúa trong bộ quần áo dát vàng, nhưng là một công chúa mà không ai biết lại là một thắng lợi lớn hơn thế nhiều” “Một công chúa thì không nổi xungMột công chúa thì phải lịch sựMột công chúa thì không trả đũa những kẻ nhạo báng mình” Có thể bạn muốn đọc thêm Nếu bạn yêu thích cuốn sách, cảm thấy nội dung lôi cuốn, phù hợp với nhu cầu đọc của bản thân thì hãy mua SÁCH BẢN QUYỀN để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản, để lại cho bạn đọc những nhận xét chân thật nhất về cách hành văn, chất lượng sách.
Truyện Công Chúa Nhỏ thuộc thể loại tiểu thuyết. Truyện kể về Sara Crewe vốn là một công chúa nhỏ, mồ côi mẹ và được bảo bọc bởi người cha giàu có là đại úy Ralph Crewe. Đại Úy chi nhiều tiền làm con gái mình vui và đảm bảo em có mọi thứ em muốn. Sara được gửi đến trường nội trú nữ của cô Minchin – một bà giáo khô khan ích kỷ và đầy tính toán . Trong hoàn cảnh ấy, dù được nuông chiều hết mực, được ở phòng riêng và có những bộ váy áo đắt tiền nhưng Sara không hề tỏ ra hợm hĩnh, thậm chí em sống rất chan hòa với bạn nhiều năm sống ở trường của cô Minchin, Sara đã được hầu hết bạn bè yêu quý. Vào đúng ngày sinh nhật thứ mười một của mình, Sara nhận được tin dữ là cha mình đã qua đời, toàn bộ tài sản cũng tiêu tán. Sara từ một cô công chúa nhỏ trở thành đứa bé mồ côi, không còn xu dính túi và gánh một khoản nợ kếch thế, những tưởng Sara sẽ sụp đổ nhưng thái độ của em lại rất bình tĩnh, đón nhận và bình thản chấp nhận làm đầy tớ để chi trả cho cô Minchin. Sau đó Sara có hàng xóm mới. Ngôi nhà sát bên trường học mới có chủ Tôn ông bị bệnh mới hồi phục, một gia nhân người Ấn Độ. Một câu chuyện mới về họ được mở ra. Không còn gì bí mật nữa, Tôn ông nhà bên luôn khắc khoải tìm cho được đứa bé con của bạn cũ của mình và người cha của gia đình lớn đang nỗ lực giúp ông. Đứa bé không phải ai khác chính là Sara. Sara – với bản tính thánh thiện và thương người thường xuyên thấy Tôn ông ngồi ủ rũ qua cửa kính và em thầm lo cho ông, thầm cầu nguyện cho ông luôn khỏe và vui mến Sara và những câu chuyện nhỏ của em, anh người hầu trong lúc chăm sóc Tôn ông đã kể lại cho ông nghe những mong ước nhỏ nhoi đó và họ cùng nhau làm vài điều kỳ diệu cho Sara.
Bạn đang đọc truyện Tiểu Công Chúa của tác giả Gia Ti Đường. Mọi người trong cung đắc ý chờ nàng bị tai ương, chờ hai mẹ con nàng đi đến đoạn đầu quỳ xuống, ngay trước cửa điện Văn Đức, cầu xin gặp phụ hoàng một cứ quỳ như thế, mặc cho nắng mưa quất thẳng lên thân hình nhỏ bé, cả người từ nóng cháy chuyển sang ướt đẫm, sau đó, phụ hoàng suốt mười lăm năm qua vẫn luôn yêu chiều nàng mới triệu kiến nàng.*Lý Trân Trân khóc cầu phụ hoàng tha cho mẫu phi một mạng, nàng nguyện chết thay mẫu Việt nhìn thiếu nữ ướt đẫm toàn thân, thân hình lả lướt, vừa quen thuộc lại xa đó, Lý Trân Trân mới hiểu được, như thế nào mới chân chính là bi kịch.
Edit Tiểu Màn Thầu Thời gian ngày lại ngày trôi qua, bạn nhỏ Hoắc Thanh Nghiêu cũng từng bước đi đến tuổi học nhà trẻ. Nhà trẻ của cậu bé học là một nhà trẻ nổi danh ở Nam Thành, chi phí học một năm hơn mười vạn tệ, hầu hết các gia đình có thể vào học trường này không phú cũng quý. Môi trường và bầu không khí ở nhà trẻ rất thoải mái, bữa ăn mỗi ngày đều do đầu bếp Michelin có chuyên môn nấu. Giáo viên dựa theo nền giáo dục quốc tế, cho trẻ đầy đủ sự tự do và tôn trọng, toàn bộ chương trình học đều dạy bằng tiếng anh, nội dung bao gồm nhiều khía cạnh, nhằm định hình sự phát triển toàn diện cho trẻ. Môi trường ở đây rất tốt, hầu hết các bé trong nhà trẻ thích nghi rất nhanh, mối quan hệ với giáo viên cực kỳ tốt. Bạn nhỏ Hoắc Thanh Nghiêu cũng không ngoại lệ, ngày đầu tiên đi học đã cùng bạn học tụ tập một chỗ. “Mẹ, khi nào con mới có em gái?” Có một ngày, Đậu Đậu từ nhà trẻ trở về nhíu mày hỏi. Mục Noãn Tô suýt chút nữa bị sặc sữa chua trong miệng, vẻ mặt kỳ quái hỏi “Con muốn có em gái à?” Bạn nhỏ Đậu Đậu tận dụng hết sức lực trong phạm vi vốn có gật đầu lia lịa “Muốn ạ! Con muốn có em gái!” Mục Noãn Tô hiếu kỳ hỏi “Tại sao? Trước kia không phải con không muốn có em gái đấy sao?” Đậu Đậu nghẹn lời “Nhưng John có một người em gái, vô cùng đáng yêu.” Giọng nói của cậu nhóc dần dần nhỏ xuống, có chút hâm mộ “Con cũng muốn có một em gái đáng yêu.” Mục Noãn Tô biết John là ai, chính là bạn học của Đậu Đậu. Mỗi lần tan học, em gái Thu Thu của John thường xuyên cùng mẹ đi đến nhà trẻ đón anh trai tan học. Thu Thu người cũng như tên, là một cô bé đáng yêu, mới có một tuổi nhỏ hơn Đậu Đậu. Mắt to, mặt tròn như quả trứng, mái tóc trên đầu thường xuyên được buộc hai chùm, đặc biệt khiến người ta yêu thích. Mỗi lần nhìn thấy anh trai, Thu Thu sẽ duỗi cánh tay ra chạy về phía John. Đôi chân ngắn run rẩy đi chưa vững, trong lúc chạy hai má phúng phính trên mặt cũng khẽ nảy lên, quả thực vô cùng đáng yêu. Mục Noãn Tô kết thúc hồi ức, nhìn thoáng qua vẻ mặt đau khổ của Đậu Đậu “Con muốn có em gái. Không phải dì Đường cũng sinh một em gái sao?” Một tháng trước Đường Hiểu Sanh vừa hạ sinh con gái. Mục Noãn Tô từng dẫn Đậu Đậu đến trung tâm ở cữ thăm hai mẹ con bọn họ. Đậu Đậu không chút do dự “Đường Đường không đáng yêu bằng Thu Thu.” Mục Noãn Tô “….” Mới có mấy tuổi đâu? Đã có gout thẩm mỹ rồi à. “Đường Đường cũng rất đáng yêu, chẳng qua là em ấy còn quá nhỏ còn chưa trổ mã.” Cô kiên nhẫn giải thích. Dù sao Đường Đường chỉ mới sinh được một tháng, mắt còn chưa mở hết. Hầu hết thời gian đều ngủ, còn chưa mọc tóc, tất nhiên trông kém hơn so với Thu Thu trưởng thành rồi. Đậu Đậu nhăn mặt suy nghĩ, miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này. Đêm đó Hoắc Chi Châu trở về, Mục Noãn Tô kể chuyện của Đậu Đậu cho anh nghe. Hoắc Chi Châu nghe vậy chợt dừng lại, “Anh đi nói chuyện với thằng bé một chút.” Anh trực tiếp quay người đi đến phòng đồ chơi tìm Đậu Đậu. Không mất quá nhiều thời gian, trên mặt anh thể hiện sự bình tĩnh từ bên trong bước ra. Từ đó về sau, Đậu Đậu không đề cập đến chuyện muốn có em gái nữa. Mục Noãn Tô từng hỏi Hoắc Chi Châu đã nói gì với Đậu Đậu. Hoắc Chi Châu nhẹ cong môi, nhàn nhạt nói, “Đây là bí mật của hai ba con bọn anh.” “Bí mật gì, không thể cho em biết sao?” Mục Noãn Tô bĩu môi. “Không thể.” Mục Noãn Tô tức giận cắn anh một cái, nhíu mày lên án “Anh lại muốn gạt em, anh không yêu em nữa!” Hoắc Chi Châu một tay bóp khuôn mặt cô, hôn lên đôi môi đang chu lên của cô, mơ mơ hồ hồ nói “Hiện giờ anh sẽ yêu em…” Mục Noãn Tô phản kháng không thành công, bị ép lên giường làm chuyện vợ chồng. Cái đề tài này cứ thế mà kết thúc. Biết chồng của mình rất cứng miệng, Mục Noãn Tô dời mục tiêu lên người con trai. Hôm nay, Hoắc Chi Châu đi công tác không có ở nhà, trong nhà ngoại trừ dì giúp việc ra chỉ có hai mẹ con bọn họ. “Đậu Đậu, tại sao con không thúc giục mẹ sinh em gái nữa?” Mục Noãn Tô sử dụng giọng điệu dịu dàng nhất của mình. Đậu Đậu đang chơi lego đầu cũng không nâng lên “Ba nói đây là chuyện bí mật giữa đàn ông chúng ta.” “Ừm…” Mục Noãn Tô dừng một chút, thử thăm dò “Vậy mẹ sinh em gái con vui không?” Động tác của Đậu Đậu dừng lại, ngẩng đầu sững sờ nhìn Mục Noãn Tô. “Oa” một tiếng, cậu nhóc đột nhiên bật khóc. “Đậu Đậu không muốn có em gái xấu xí! Đậu Đậu muốn Thu Thu cơ!” Mục Noãn Tô “…..” Nói bậy cái gì vậy? Con gái của cô sao có thể xấu xí?! Mục Noãn Tô vất vả lắm mớ dỗ được Đậu Đậu, từ trong miệng thút tha thút thít của con trai moi ra được chân tướng. Hóa ra Hoắc Chi Châu nói với Đậu Đậu rằng, em gái sinh ra có khả năng còn xấu hơn cô nhóc Đường Đường mà cậu bé đã nhìn thấy. Đậu Đậu bị ý nghĩ đáng sợ này hù dọa. Sau đó người ba gian xảo Hoắc Chi Châu còn nói cho cậu nhóc biết, nếu như thích Thu Thu, sau này có thể lấy cô bé về làm vợ, như vậy mỗi ngày có thể nhìn thấy Thu Thu rồi, giống như ba và mẹ vậy. Đậu Đậu suy nghĩ, cảm thấy vui vẻ bắt đầu chuyển mục tiêu từ “Sinh em gái” thành “Lấy Thu Thu.” “Mẹ, thực sự mẹ có em gái rồi sao?” Vành mắt của Đậu Đậu còn vương hai giọt nước mắt, nhìn qua rất tội nghiệp. Mục Noãn Tô giơ tay lau nước mắt cho cậu, lắc đầu nói, “Không có em gái.” Đậu Đậu nghe xong cũng an tâm, nhẹ nhàng thở ra “Vậy là tốt rồi. Mẹ không cần sinh em gái cho con đâu. Ba nói sinh em bé rất vất vả, ba mẹ có con là đủ rồi.” Mục Noãn Tô giật mình, trong nội tâm như dâng lên một dòng nước ấm, sau đó cô mỉm cười sờ tóc Đậu Đậu, “Được rồi. Ba và mẹ có Đậu Đậu là đủ rồi.” * Hai ngày sau, Hoắc Chi Châu đi công tác trở về, tiện đường đi đến nhà trẻ đón Đậu Đậu. “Ba!” Đậu Đậu vừa nhìn thấy Hoắc Chi Châu lập tức chạy đến, nhào vào trong lồng ngực anh. Hoắc Chi Châu nhẹ nhàng một tay bế Đậu Đâu lên đi về phía xe. “Ủa, mẹ đâu?” Đậu Đậu ngồi vào ghế an toàn của cậu nhóc, nhìn ngó xung quanh. Hoắc Chi Châu “Mẹ vẫn còn ở tiệm sách, chúng ta đi đón mẹ về nhà nhé.” Sau khi Mục Noãn Tô hết thời gian ở cữ, cô và Đường Hiểu Sanh cùng nhau mở một tiệm sách. Đường Hiểu Sanh là một người làm trong lĩnh vực văn hóa, đối với việc sách báo truyền thống không còn phổ biến vô cùng tiếc hận, cô ấy luôn muốn mở một tiệm sách để cho mọi người có thể đến đây tìm và đọc sách. Sau khi tốt nghiệp cô ấy bắt đầu lên kế hoạch cho việc này. Về sau Mục Noãn Tô gia nhập vào dự án này, cả hai cùng nhau tìm địa điểm, trang trí và thiết kế lại tiệm sách, rất nhanh tiệm sách đã được khai trương. Phong cách trang trí trong tiệm sách vô cùng có cảm giác nghệ thuật, ngoại trừ sách báo ra, tiệm còn phục vụ thêm nước trà đồ uống và các loại văn nghệ khác. Vốn tưởng rằng đây chỉ là một dư án làm vì đam mê, không ngờ đến dựa vào sự thúc đẩy “Hiệu ứng người nổi tiếng” của Mục Noãn Tô, quả thực có rất nhiều người cũng có nhu cầu về phương diện này, tình hình kinh doanh tốt hơn nhiều so với bọn họ dự đoán. Gần đây Đường Hiểu Sanh đang ở cữ, mọi việc cơ bản trong tiệm sách đều do Mục Noãn Tô phụ trách. Với tư cách là bà chủ, thực ra cô không cần thường xuyên đến đây. Chẳng qua là hôm nay cô muốn phối hợp với hoạt động kiểm tra phòng cháy chữa cháy trong tiệm sách, cô mới trì hoãn đến bây giờ. Lúc hai người đến tiệm sách, Mục Noãn Tô đang đứng ngoài cửa đưa lưng về phía bọn họ, còn nói gì đó với người quản lý Lý Thanh đang mặc đồng phục. Diện mạo của một lớn một nhỏ quá mức xuất chúng, Lý Thanh liếc mắt đã nhìn thấy bọn họ. Lúc anh ta vừa đến tiệm sách từng nghe nói rằng, bà chủ của tiệm sách năm tầng này chính là con dâu của nhà họ Hoắc, chẳng qua là anh ta vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ đứng chung một chỗ. Bây giờ nhìn thấy, nhất thời có chút sững sờ. Mục Noãn Tô nhận ra sự khác thường của anh ta, quay đầu lại chỉ nhìn thấy Hoắc Chi Châu nắm tay Đậu Đậu đứng cách mình không xa. “Mẹ!” Đậu Đậu hưng phấn kêu một tiếng, buông tay ba ra chạy đến. Mục Noãn Tô vội vàng ngồi xổm xuống, dang tay ôm lấy Đậu Đậu đang chạy nhào về phía mình. Ánh mắt Lý Thanh bất giác đặt trên người bà chủ nhỏ xinh đẹp này. Cô thực sự không giống như một người phụ nữ đã sinh con, vòng eo hết sức thon gọn, ánh mắt sạch sẽ, vừa nhìn cứ như sinh viên mới ra trường vậy. Hoắc Chi Châu sắc mặt tối sầm, khóe mắt dư quang nhàn nhạt quét về phía Lý Thanh. Lý Thanh lập tức bị ánh mắt mang tính áp bức này khiến cho da đầu run lên, anh ta vội vàng lên tiếng “Được rồi, không còn chuyện gì nữa. Tôi đi trước đây.” “Ừ.” Mục Noãn Tô cười đáp ứng. “Chú ơi hẹn gặp lại!” Đậu Đậu rất lễ phép hô lên một tiếng. Trên mặt Lý Thanh hiện lên một tia kinh ngạc “Hẹn gặp lại bạn nhỏ!” Lý Thanh đi rồi, Mục Noãn Tô vào cửa tiệm giải thích một số biện pháp an toàn phòng ngừa cháy nổ cho nhân viên, sau đó cô cùng hai ba con bọn họ đi về nhà. Đậu Đậu đã hai ngày không gặp ba, buổi tối một mực quấn lấy Hoắc Chi Châu đòi đọc sách cho cậu nghe. Vất vả lắm mới dỗ được Đậu Đậu đi ngủ, Hoắc Chi Châu quay trở lại phòng ngủ chính, nằm xuống giường kéo Mục Noãn Tô vào trong lòng mình. “Ồ, Đậu Đậu ngủ rồi à?” Mục Noãn Tô ngáp một cái, cả một ngày bận rộn bên ngoài, vừa rồi cô suýt chút nữa đã ngủ quên. Hoắc Chi Châu trầm thấp lên tiếng, cúi người qua hôn cô, hai tay cũng không khách khí cởi quần áo của cô ra. Sau vài ngày ăn chay, động tác của anh có hơi gấp gáp. Mục Noãn Tô bị hôn đến ý loạn tình mê, thân thể dần quen với sự đụng chạm của anh, rất nhanh đã sẵn sàng. Hoắc Chi Châu đối với phản ứng này của cô rất hài lòng, “Nhớ anh không bé cưng?” Anh chuyển động thân thể, đồng thời ngậm lấy môi cô…. Cuộc mây mưa nhẹ nhàng vui vẻ trôi qua, Mục Noãn Tô nép mình trong lồng ngực của Hoắc Chi Châu không muốn di chuyển, cô vô cùng thích loại vui sướng này, sau cuộc yêu hai người âu yếm vuốt ve an ủi nhau. “Chồng ơi…” Cô bắt lấy bàn tay của anh, vuốt vuốt ngón tay anh, “Anh thực sự không muốn sinh con gái sao?” Hoắc Chi Châu dùng tay còn lại vén tóc cô qua một bên, vuốt nhẹ vành tai cô “Không, chúng ta có Đậu Đậu là đủ rồi.” Mục Noãn Tô nâng mắt lên nhìn anh, đôi mắt long lanh nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh của anh, “Vậy anh không muốn có công chúa nhỏ à.” Hoắc Chi Châu cười trầm thấp “Em không phải là công chúa nhỏ của anh sao?” Mục Noãn Tô khóe mắt cay cay “Vậy à?” Anh cúi đầu hôn lên trán cô, trả lời rất chắc chắn “Ừ, luôn luôn như vậy.” Mục Noãn Tô vùi đầu vào lòng anh, khẽ nói “Em yêu anh, chồng ơi.” Hoắc Chi Châu vỗ vỗ lưng cô, “Anh cũng yêu em, công chúa nhỏ.” Xuân Hạ Thu Đông, năm này qua năm khác, mãi mãi về sau. —————-//—-//————— *Editor Chúng ta chào tạm biết Hoắc Chi Châu và Mục Noãn Tô thôi nào! Mong rằng hai anh chị mãi mãi hạnh phúc bên nhau nhé. Phần ngoại truyện là cặp đôi anh cả và chị dâu, bạn nào đã đọc từ đầu cho đến chương cuối này có yêu thương mình thì cho mình cmt cảm nghĩ về truyện nhé, không cần khen edit mượt gì đâu mình chỉ cần những cmt nói lên cảm nghĩ sau khi các bạn đọc hết câu chuyện này thôi!!! HOÀN CHÍNH VĂN Chương trước – Chương sau
Tóm tắt & Review tiểu thuyết Công chúa nhỏ – Frances Hodgson Burnett Mục lục1. Giới thiệu tác giả2. Giới thiệu tác phẩm3. Tóm tắt tiểu thuyết Công chúa nhỏ4. Cảm nhận và đánh giá tiểu thuyết Công chúa nhỏ 1. Giới thiệu tác giả Frances Hodgson Burnett tên đầy đủ là Frances Eliza Hodgson Burnett, sinh năm 1849 và mất năm 1924, là một nữ tiểu thuyết gia, đồng thời là nhà viết kịch nổi tiếng. Bà là người Mỹ gốc Anh. Frances sinh ra tại thành phố Manchester trứ danh của Anh quốc. Đến năm 3 tuổi, vì hoàn cảnh gia đình, bà cùng gia đình di cư đến Mỹ. Frances bắt đầu sự nghiệp văn học của mình khá sớm. Ban đầu, bà viết văn để có thù lao phụ giúp gia đình. Ở tuổi 19, bà bắt đầu sự nghiệp của mình bằng các truyện ngắn xuất bản trên tạp chí. Năm 1877, bà cho ra mắt cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên “That lass o’ lowrie’s”. Song cuốn tiểu thuyết chưa thật sự gây ấn tượng với độc giả. Năm 1886, cuốn tiểu thuyết “Little Lord Fauntleroy” được xuất bản, đưa bà trở thành nhà văn cho trẻ em nổi tiếng lúc bấy giờ. Tiếp đó, là hàng loạt các cuốn tiểu thuyết giành được sự yêu thích của độc giả như “Sara Crew”, “The Little Princess”, “The Secret Garden”… Từ giữa những năm 1890, bà quay về sinh sống ở Anh quốc. Trong thời gian này, bà cho ra mắt cuốn hồi ký về cuộc đời mình “The one I knew best of all”. Năm 1909, Frances quay trở lại Hoa Kỳ và sống tại New York cho đến lúc mất vào năm 1924. 2. Giới thiệu tác phẩm “Công chúa nhỏ” – tên gốc là “A Little Princess”, của tác giả Frances Burnet được xuất bản lần đầu vào năm 1905. Trước đó, tiền thân cuốn tiểu thuyết đã xuất hiện dưới dạng truyện ngắn có tên “Sara Crewe hay chuyện gì đã xảy ra ở trường học Cô giáo Minchin”. Năm 2007, cuốn tiểu thuyết “Công chúa nhỏ” đã được Hiệp hội Giáo dục quốc gia Hoa Kỳ đánh giá là “một trong những cuốn sách giáo dục hàng đầu giành cho thiếu nhi”. Vào năm 2012, tác phẩm này đã được xếp hạng 56 trong số 100 tiểu thuyết thiếu nhi nổi tiếng nhất mọi thời đại. Câu chuyện “Công chúa nhỏ” xoay quanh cuộc sống tuổi thơ đầy li kì và nhiều bước ngoặt của cô bé Sara Crewe một cô bé 7 tuổi. Sara Crewe là con gái duy nhất của một đại úy người Anh, dòng họ Crewe. Mẹ mất sớm, Sara lớn lên trong vòng tay yêu chiều hết mực của bố và sự chăm sóc chu đáo của một vú nuôi người Ấn tại một ngôi nhà rộng lớn như lâu đài và những đồ vật quý giá, lộng lẫy. Trước năm lên 7 tuổi, Sara sống cùng bố tại đất nước Ấn Độ bởi tính chất công việc của cha bé. Tuy nhiên, vì khí hậu Ấn Độ không phải là một nơi tốt để trẻ em phát triển. Vì vậy, khi lên 7 tuổi, Sara phải rời khỏi để đến học tại một trường nội trú bậc nhất nước Anh. Sở hữu khối tài sản kếch xù cùng cấp bậc đại úy trọng vọng, hai cha con đại úy Crewe được cô hiệu trưởng Minchin đón tiếp như thượng khách. Tuy nhiên, cô giáo Minchin mang đến ấn tượng không mấy tốt đẹp với những lời nói đầy nịnh nọt và xáo rỗng. Đại úy Crewe chia tay con gái với nỗi buồn nhớ vô hạn, ông gượng cười khi Sara nhìn mình đăm đăm. Ông chăm chút cô con gái bé bỏng bằng tất cả những gì có thể mua cho bé một con búp bê thật to lớn và xinh đẹp, dặn dò cô giáo Minchin về người luật sư sẽ chi trả mọi khoản chi tiêu của Sara, và chia sẻ với cô giáo những điều mà Sara yêu thích. Những ngày tiếp theo, Sara được đối xử như một cô công chúa nhỏ của trường học nội trú Minchin. Bé được sắp xếp một phòng ngủ to và đẹp nhất trường với một bộ salon kê sẵn và thậm chí có người quản phòng riêng. Thế nhưng, Sara tỏ ra là một bé gái vô cùng tốt bụng và đáng yêu, trưởng thành trong suy nghĩ lẫn tính cách. Bé bình thản khi nhìn tất cả các bạn mới và tỏ ra muốn bênh vực những cô bé bị cô lập và cô đơn. Khi tất cả những cô bé khác trong lớp trêu chọc một người bạn chỉ vì phát âm sai, Sara tỏ ra không đồng tình “Có gì mà cười cơ chứ” và ngay lập tức đi đến kết bạn với cô bé đó. Sara chấp nhận cuộc sống ở trường nội trú một cách bình thản. Đến nỗi, cô quản giáo phái thốt lên “Tôi chưa thấy đứa bé nào kỳ lạ như nó.” Mỗi ngày, Sara được đi ở đầu hàng học sinh, qua các dãy hành lang, ai cũng nhìn bé như thể một con búp bê bằng pha lê được nâng niu. Thế nhưng, Sara mỗi ngày đều không mấy vui vẻ. Cô bé luôn nhớ cha mình mỗi lúc có thời gian rảnh. Thời gian còn lại, bé dành cho cô bạn thân, em bé lớp dưới và con búp bê Emily yêu quý. Trải qua hai năm học, Sara đón tuổi mới của mình với vô vàn những món quà xinh đẹp, đắt tiền được gửi đến từ cha mình. Thế nhưng, cũng thời điểm ấy, một tin dữ ập đến. Người công tố viên Barrow thông báo cha của bé đã qua đời. Mối làm ăn kếch xù trước đó cũng bị thông báo đổ vỡ. Tất cả tài sản của đại úy Crewe không còn. Sara từ một cô công chúa nhỏ, chỉ trong một đêm, trở thành một cô bé mồ côi, nghèo khổ, mất đi người cha mà bé nhớ mong và thương yêu nhất trên đời. Và hiển nhiên, cuộc sống của cô bé ngay tập tức bị đảo lộn. Những người giáo viên trước đó nâng niu, tâng bốc bé đã tước đi căn phòng của bé, bắt Sara phải dạy không công tiếng Pháp cho lũ trẻ nhỏ và phải làm bếp cùng với người hầu. Trong lúc Sara buồn khổ nhất, thật may mắn vì cô bé vẫn có những người bạn thân yêu bên mình như người hầu gái Becky, cô bạn Ermergarde và cô bé Lottie. Sara kiên cường với cuộc sống đảo lộn của mình. Cô bé cắn răng làm việc không tiếng kêu than. Dù thiếu ăn, thiếu mặc, Sara vẫn chia phần ăn của mình cho chú chuột nhỏ nơi góc tường với tất cả dịu dàng của mình. Một ngày nọ, Sara gặp một người tốt trên đường, trong khi bé đang bị sai đi làm việc. Và kể từ hôm đó, những việc kỳ diệu liên tiếp xảy ra với Sara. Cô bé nhận được nhiều sách, thức ăn. Mỗi ngày một thứ. Với lời nhắn rằng, tất cả những món quà này đến từ một người bạn. Cứ như vậy, trái ngược với sự độc ác của bà giáo Minchin ngày một tăng, những điều kỳ diệu tuyệt vời đến với Sara ngày càng nhiều. Khi thì là bữa ăn nóng sốt trong phòng, khi thì là một cuốn sách mới xinh đẹp, khi thì là một túi đầy áo quần mới. Sara mỗi ngày một vui vẻ và hồng hào hơn. Một ngày nọ, Sara tình cờ gặp người khách lạ mặt trong khi giúp tìm lại con khỉ của gia đình họ. Và thật bất ngờ, người khách ấy chính là bạn thân của đại úy Crewe. Lâu nay, ông đã đi khắp nước Anh để tìm cô bé. Ba của Sara đã mất, tuy nhiên, khối tài sản kếch xù của ông thì không. Mặt khác, nó còn tăng lên gấp bội. Sara chính thức trở thành người thừa kế một khối tài sản lớn đến không thể tưởng tượng được. Lúc bấy giờ, bà giáo độc ác Minchin được gọi đến và thông báo sự việc. Sau khi nghe xong, bà ta tái xám mặt mày và trở nên kinh hãi. Cuối cùng, Sara trở lại cuộc sống vốn dĩ mà em xứng đáng nhận được. Song, Sara vẫn không bao giờ quên những người đã giúp đỡ mình. Em cứu cô người hầu Becky ra khỏi ngôi trường tàn nhẫn của bà Minchin, đưa Becky về làm tại nhà mình. Cô bé còn tặng rất nhiều quà cho hai người bạn thân nhỏ của mình. Cùng với đó, lòng nhân hậu của Sara vẫn luôn được giữ gìn và giờ lại được lan tỏa hơn. Sara tặng cho những trẻ em nghèo trên đường phố những bữa ăn no nê và vô cùng hạnh phúc khi làm được điều đó. Kết thúc câu chuyện, Sara thật sự trở lại là một cô công chúa nhỏ. 4. Cảm nhận và đánh giá tiểu thuyết Công chúa nhỏ “Công chúa nhỏ” là một tiểu thuyết viết cho trẻ em và về trẻ em. Vì vậy, nó được viết với văn phong nhẹ nhàng, đơn giản. Kết cấu câu chuyện gần như phù hợp với motif cổ tích. Nhân vật chính Sara phải trải qua nhiều thử thách khó khăn, để rồi cuối cùng, cô bé trở về là một nàng công chúa xinh xắn, hạnh phúc mãi mãi bởi chính sự kiên cường, lòng nhân hậu và cốt cách đáng nể của mình. Khi đọc truyện, độc giả sẽ thấy yêu thương Sara bởi những điều bé nhỏ. Sara khi sống trong nhung lụa và sự cưng chiều, tung hô của mọi người, vẫn không hề tỏ ra kiêu ngạo, lạnh lùng mà trái lại vô cùng bình thản và tự lập. Cô bé có đời sống nội tâm đầy phong phú và yêu thương những người yếu thế hay đồ vật, con vật bẻ nhỏ nhất. Đến lúc phải lăn lộn sống, chịu sự nhục mạ, hành hạ của những người lớn tồi tệ, cô bé giận dữ nhưng không thù hận, mà vẫn mạnh mẽ và lạc quan vượt lên hoàn cảnh. Trong bất cứ thời điểm nào, Sara vẫn toát lên vẻ kiên cường và ấm áp, những đức tính mà chỉ một nàng công chúa chân chính mới có được. “Công chúa nhỏ” ngoài là một tiểu thuyết trẻ em, còn mang tính giáo dục cao mà các bậc cha mẹ có thể hướng dẫn, giáo dục cho con em mình. Dưới đây là một vài dòng cảm nhận từ các nhà phê bình văn học, tạp chí nổi tiếng về tác phẩm “Công chúa nhỏ” “Tôi đã đọc Khu vườn bí mật của Frances Hodgson Burnett và yêu thích nó – vì vậy tôi đã thử A Little Princess và thậm chí còn thích nó hơn nữa!” – Jacqueline Wilson – “Tôi không chắc mình có thể sống sót thời thơ ấu nếu không có truyện của Frances Hodgson Burnett. Tôi và chị gái sẽ chui lên gác xép của ngôi nhà ngoại ô ở Mỹ và giả vờ như chúng tôi đang nhìn khắp các mái nhà ở London. Chúng tôi đã mất cha mẹ và tiền bạc, nhưng có lẽ một người tốt bí ẩn sẽ đến thăm căn khốn khổ của chúng tôi chăng?”– Meg Rosoff – “Nhiều thế hệ trẻ em đã say mê câu chuyện của Sara Crewe, cô bé tưởng tượng mình là công chúa để sống sót qua thời kỳ khó khăn” – Tạp chí Daily Mail – Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha Tóm tắt & Review tiểu thuyết Công chúa nhỏ – Frances Hodgson Burnett
tiểu công chúa hoá nhỏ